Tim thông tin blog này:

Thứ Hai, 3 tháng 4, 2023

Nồi đồng cối đá, ngựa chiến trâu bò, đêm qua là M113.

Lai rai với bạn, tan sòng chạy về một đoạn là mưa sấp mặt. Một trận mưa ngắn nhưng lớn kỷ lục, đường nào cũng ngập, nước lênh láng. Đang sần sần chơi tới luôn, đằng nào chả ướt, thế là mình dọt. Các xe máy khác dò dẫm chạy men theo ven đường còn mình chạy nối đuôi xe bốn bánh, cứ thế mà phang từ Sài Gòn về Bình Dương. Nước ngập đến bửng xe, dạt hai bên bắn tung tóe. Dưới mặt nước có ổ gà ổ trậu, kệ pà nó, ũi thẳng như xe thiết giáp M113 xông trận. Rốt cuộc sau 30 phút về tới nhà, lòng nhẹ nhõm. Sáng đi làm, rồ ga máy nổ êm ru. Hứng chí, đang chạy ngừng lại chộp một pô kỷ niệm. Yêu vô cùng, chấp hết, Hayaye Suzuki mãi đỉnh!



"Thị tại môn tiền náo/ Nguyệt lai môn hạ nhàn" với lính.

Trong cái gian khổ cũng có khi lý thú và ấm cúng - đơn giản thôi !
Câu trên của Nguyễn Công Trứ ảnh hưởng sâu đậm đời mình. Nhớ mãi cảm giác mỗi khi dừng hành quân nghỉ ngơi. Đi truy quét địch cả ngày mưa dầm, người ướt sủng. Trong rừng trời sẩm tối rất sớm, cuối chiều đơn vị chọn chỗ dừng quân gần con suối hay vũng nước. Mình tranh thủ rửa lau qua người, thay bộ quần áo khô. Anh nuôi gọi ăn cơm, có gì ăn nấy nhưng được cái là đi lạnh gặp đồ nóng, ăn rất ngon miệng. Cơm nước xong, đơn vị dịch chuyển tìm mé rừng rậm khác để hạ trại ém quân cho đỡ khỏi phải canh gác.

Các thầy giáo cũ xác nhận đồng chí Trần Văn Cạo có súng... Hí hí.

 

Ôi cái tộc kinh này, mới là trưởng trạm thôi nhé !

 

Nhớ Bảo Yến - Nhã Phương.

Mình được dịp xem ca sĩ Bảo Yếu và Nhã Phương biểu diễn mấy lần ở các tụ điểm sân khấu ca nhạc ngoài trời sau 1975. Cô chị Bảo Yến với gương mặt đẹp hơi thô, có giọng ca khàn đục sâu lắng qua những ca khúc xưa nay ít ai chú ý. Những bài BY đã hát thành công thì cho đến nay mình thấy chưa ai qua được. Gương mặt cô em Nhã Phương đẹp hoàn mỹ hơn, đặc biệt mặc quần da ôm sát cặp đùi ếch tuyệt hảo. NP hay hát những bài ca thời thượng. Cặp này dáng đẹp, hát hay, ăn mặc lạ và ngầu, biểu diễn cực sexy.
Thời sung độ, hai chị em họ làm mưa làm gió sân khấu ngoài trời, là những ngôi sao kiếm tiền số 1 thời ấy. Chị em là hai người đi tiên phong trong dòng nhạc trẻ thị trường, phá vỡ rào cản khuôn khổ gọi là quản lý văn hóa.

Coi lại sao hồi ấy mình múp rụp dzậy chời.

Tháng 9/1976 nhập ngũ, buông cuốc cày tập trung vào quân trường ăn cơm chảo. Sắp sếp sàng lọc mất hơn tuần, chắc do chưa tập tành gì chỉ ăn và chơi nên nó múp vậy. Biết ngày hôm sau sẽ phát quân trang chính thức, mình lên thị trấn Phú Lâm tìm tiệm chụp một pô kỷ niệm.




Ô Rây- Những tháng ngày không quên...

Trịnh Thanh Sáu

Đầu tháng 6-1979, tôi được cấp trên triệu tập về Bộ Chỉ huy Quân sự Thống nhất T2 (sau này đổi tên thành Đoàn 5503, Mặt trận 579, Quân khu 5) tham gia lớp tập huấn về công tác xây dựng chính quyền cách mạng thôn, xã. Qua một tháng tập huấn, tôi nhận quyết định cử sang làm chuyên gia Đội công tác xã Ô Rây, xã Căn Chàm và xã Chôm Ka Lơ, thuộc huyện Tha La, tỉnh Stung Treng (Campuchia).
Xã Ô Rây nằm cách thị xã Stung Treng chừng 30km về phía Tây Nam, dọc theo sông Mê Kong. Đội công tác chúng tôi gồm có 12 người do tôi làm Đội trưởng, thực hiện nhiệm vụ xây dựng chính quyền cách mạng thôn, xã. Đây là nhiệm vụ hết sức mới lạ so với người lính chỉ biết cầm súng chiến đấu trên mặt trận. Cái khó nhất của anh em chúng tôi là chưa thông thạo ngôn ngữ nước bạn.

"Chỉ riêng huyện Đức Thọ - Hà Tĩnh có 56 tướng lĩnh

đủ cung cấp cho cả nước. Anh em nơi khác tâm tư quá!"


Kinh nghiệm cỡi con xe trâu bò phi như ngựa.

Điểm lại 12 năm cỡi xe tay ga Hayate: Chạy hơn trăm mấy cây số. 1 lần ô tô và 2 lần xe máy khác húc đít xe mình. 1 lần gần đây mình đi nhậu về ngủ từ trong bụng ra nên húc đít xe ô tô. Còn cua mà thắng gấp thì tự té 4-5 lần. Ngã xuống đất, chủ nhân trặc tay chân, bầm dập mình mẩy vậy mà con ngựa chỉ gãy tay thắng là cùng. Dàn áo của xe không si nhê gì, chứ nói chi đến máy móc. Mỗi lần bị, chủ cà nhắc dựng xe lên, rồ ga phi tiếp phà phà về nhà dưỡng thương. Con khác húc nó thì chủ bị còn nó không hề gì. Ngược lại, nếu đang phi ngon trớn mà nó húc con khác thì hỡi ôi, không dám nghĩ...
Cho nên ai cỡi xe xác nặng phi nhanh thì phải luôn tâm niệm: Sẵn sàng Thắng và Thắng. Phải cả hai thắng mới kềm cương được nó. Chuyện mới nhất của mình tuần rồi, trời mưa vừa tạnh, đang vi vu đường hơi dốc xuống, với tốc độ 70-75km/giờ. Thì bỗng dưng nghe Xoạt, Rầm phát ! xe ga thằng trước tự đổ kềnh ngay trước mặt, cách chừng 5-7m, Mình nghĩ nhoáng trong đầu, thế nào cũng tông xe kia. Không hề né tránh, chỉ siết thắng khá gắt, xe không hề rung động, trờ tới sát rạt chú kia là dừng. Hú hồn!

Nhà nào theo chế độ mẫu hệ thì đàn ông chầu rìa.

 

Tìm kiếm Blog này