Tim thông tin blog này:

Hiển thị các bài đăng có nhãn Người Việt. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Người Việt. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 12 tháng 9, 2024

Vì sao có tình trạng bài Hoa ở các nước ĐNA ?

Tôi không ghét gì người Hoa nhưng ở đây chỉ nói mặt trái của đa số người Hoa thôi. Theo cảm nhận ngắn gọn của tôi:
Ở các nước ĐNA thì đâu có người Hoa thì ở đấy có hối lộ tham nhũng, họ là bậc thầy lãnh vực này. Nhà cầm quyền lo lắng họ lũng đoạn nhà nước, làm suy yếu hệ thống chính trị nước đó. Họ nắm hầu hết tài nguyên nhưng thiếu trách nhiệm với quốc gia nơi mình sinh sống nên chính quyền các nước mới kích động dân chúng bài Hoa...

Dạy con nếp xưa ở nhà ông bạn tôi.

Ông bạn nhà báo Anh Kiet Lê Đại tính rất bỗ bã với bạn bè kiểu miền Tây nhưng trân trọng sự có mặt từng người đến nhà chơi, bất kể là ai. Với người vai anh chị thì đâu ra đó.
Bạn dùng tiếng xưa thông báo mời trên FB với người thân quen là ngày kỵ cơm hiền nội, kính mời... Trước ngày giỗ, với người hay quên như mình thì còn nhắn tin thêm lần nữa: mai cúng cơm... qua chơi nghen. 

Lại chuyện cái tên con người.

Mình từng tám chơi như vầy:
Đặt tên cho con, hầu hết cha mẹ có nguyện vọng muốn con mình được vậy, muốn ghi nhớ một kỷ niệm. Có người đặt tên con cho sang mà có khi đặt chỉ cho có. Dù gì thì gì, con người cõng cái tên trên lưng mình suốt cả cuộc đời. Nó tác động vô thức đến chủ nhân, thành ra con người vô tình làm theo cho đúng với cái tên.

Các cô gái Thượng khó chịu khi ép họ phải làm điều họ không muốn

Xem những tấm ảnh các cô gái Thượng, sẽ cảm nhận được sự khó chịu nhẫn nhục khi chế độ của người Kinh bắt ép họ phải làm điều họ không muốn trừ phi đó là cha, chồng hay người yêu của họ. Ông Ngô Đình Diệm phong kiến nên buột những cô gái mà ông tiếp xúc phải ăn mặc kín đáo chứ không theo phong tục cổ truyền bản địa của họ. Đề nghị Sam Bounya cho ý kiến đánh giá về cách ăn mặc, có đúng của người phụ nữ Thượng không?

Thứ Ba, 10 tháng 9, 2024

Cuộc sống mưu sinh của một chú thợ sửa chữa lưu động

Nếu nhìn từ xa, không ai biết xe này bán cái gì mà lủ khủ đồ đạc, hộp với lọ và linh tinh khác. Lại gần mới biết là xe 3 bánh đi sửa chữa quạt dạo. Ảnh chụp đầu tối lúc mình đang thăm hỏi công việc làm ăn của chú sửa quạt nên chỉnh màu, nâng ánh sáng lên cho rõ.
Chú quê Chí Thạnh - Phú Yên vào Dĩ An - Bình Dương khá lâu, thuê kiot vợ sửa tại chỗ còn chú đi sửa lưu động cho nên phải mang theo đầy đủ phụ tùng để sửa các loại quạt khác nhau. Ngày kiếm được bốn năm trăm ngàn đồng.

Muốn sướng chỉ có nước cãi lại số!

Sách vở tào lao, nói đâu xa: anh chị em ruột sinh ra cùng giờ ngày tháng năm quá đẹp. Ông bà cha mẹ chết đều coi ngày tốt để chôn hẳn hoi. Con xui sinh ở cái nước Châu Phi thử coi, thì khổ từ lúc mở mắt, đói dơ mồm rồi. Nhưng tại sao mình khổ mà đứa kia sướng là do nó lớn lên cãi số trời.
Con nghèo thì tướng thô vụng, miệng hở, trợn mắt há hốc mồm kinh ngạc, nói năng rón rén. Nịnh thí mịa mới được bữa nhậu, shopping. Rồi con giàu có lên, cuộc sống thỏa mãn, gọi là phát tướng. Nói năng rổn rảng, da dẻ hồng hào, các đường nét chỏi nhau được ông trời chỉnh sửa cho hài hòa với tiền bạc. Ấy là cãi số trời mà nên.

Chủ Nhật, 8 tháng 10, 2023

Sư già trù trì chùa nọ muốn rèn luyện thử thách các sư trẻ.

Thầy bảo mọi người xếp hàng, mỗi người mang một cái trống ếch nhỏ dưới hạ bộ. Rồi cho gái đẹp vào lượn qua lượn lại. Thế là ban đầu nghe tiếng "Tum", rồi "Tum . Tum", càng lúc lúc càng rộ. Thầy đi qua từng người ai cũng vậy. Đến một sư trẻ, không nghe tiếng gì, thầy gật gù khen. Để cẩn thận, thầy vén áo cà sa lên coi thì hỡi ôi cái trống đã thủng tự bao giờ.

Hình minh họa thời nay, không liên quan câu chuyện tiếu lâm trên.









Thứ Bảy, 7 tháng 10, 2023

Gặp lại những linh hồn chưa một lần nắm tay con gái

Lê Đại Anh Kiệt

Đi 36 năm mới quay về Bình Hiệp, Bình Châu, Măng Đa ba địa danh trong những địa danh gắn liền với chiến tranh, gắn liền với một thời tuổi trẻ. Những gương mặt đã nằm yên trong quá khứ, đã nằm yên dưới lòng đất lạnh chợt sống dậy, cựa quậy trong tôi từng hồi thúc giục như phải viết về họ, những người con trai nằm xuống khi chưa kịp biết yêu, chưa một lần nắm tay con gái.
Gốc cây Bồ Đề của chùa Prayor. Nơi Ponpot đặt H12 và pháo 122 bắn vào TT Mộc Hóa mỗi ngày. Tiểu đoàn 1, tiểu đoàn 4 đã đánh vào đây để dân quân lập chốt ở cầu Sư Đạo. Trời sương mù, nhờ vậy ta áp sát mà bọn Pốt không hay.

Làm ăn thất bại, vợ chống bỏ nhau, con cái bỏ học, gia đinh tan nát banh chành.

Ôi cái sự đời !

Mình kể về vùng đất Giang Thành ở Stt trước là do đi đòi nợ mà biết.
Ngược thời gian, chú em bà con phía vợ của mình ở Đồng Tháp là con út nên kế thừa của cha mẹ để lại hơn 2ha vườn. Chú xây cái nhà một mái chừng 200m2 rộng chà bá để mỗi lần cúng giỗ có chỗ cho bà con tề tựu, họ hàng nhậu nhẹt.
Chú thế chấp vườn để đầu tư trồng cam xoàn, ai dè cam bị dịch bệnh. Vợ mình đưa vàng cho mượn để vợ chồng chú mua xe tải nhẹ chạy buôn bán trái cây chợ đầu mối. Vốn ít nên không thành.
Sau đó, không có tiền đóng lãi và đáo hạn, ngân hàng thu vườn bán cho người khác. Chiếc xe đã trả góp được 2 năm, không có tiền góp tiếp, công ty tài chính lấy xe phát mãi.

Nhận xét "Bên Thắng Cuộc" của Huy Đức, chủ yếu phần viết về Campuchia.

Cuốn sách này một thời sôi nổi, có nhiều ý kiến trái chiều nhưng đa số đồng ý, tuy nó là ký sự nhưng có giá trị tài liệu tham khảo, bạch hóa quyền lực, đã bao quát và phản ánh mặt sau một thời của "Bên Thắng Cuộc".
Sách đã đụng đến nhiều chuyện thâm cung bí sử, đụng đến nhiều nhân vật lớn như ông trời, quan hệ ngoại giao cực nhạy cảm mà tác giả không bị bắt, đến giờ vẫn là một ẩn số chưa lời đáp.
Tôi nghĩ nếu tác giả tái bản chỉnh sửa, bổ sung sách sẽ hoàn chỉnh, thuyết phục người đọc hơn.

Biên giới của quốc gia còn tình người thì không biên giới.

Mình hiểu ra điều này từ năm 1978 khi đóng quân ở Ngả ba Đông Dương, có dịp tiếp xúc với người tỵ nạn Campuchia. Gần đây 2019, đã chạy xe máy một mình dọc đường tuần tra biên giới ở Miền Tây. Thôi thúc từ ký ức xưa một thời sống và chiến đấu ở CPC, đi như trả món nợ ân tình. Đi để được nhìn tận mắt và hít thở cái không khí của vùng biên giới. Mình đã đi ngang qua 5 cửa khẩu lớn nhỏ và một số trạm biên phòng, chốt dân quân địa phương.
Ngoài con đường chính ngạch còn lại là rất nhiều con đường tiểu ngạch dọc biên giới để dân đi lại sinh sống và giao thương. Rào dậu ở cửa khẩu để làm cảnh thôi, ở những nơi khác không vật gì ngăn cách để biết đó là ranh giới hai nước. Bên VN công sở của hải quan bề thế hoành tá tràng, bên CPC chỉ là cái nhà nhỏ. Qua cửa khẩu, thấy bộ mặt quan trọng hóa của hải quan VN, phát ghét. Tại sao phải vậy. Bên Cam thì cũng nghiêm túc nhưng thân thiện dễ thương.

Tình cảm không biên giới, những niềm vui nhỏ nhỏ.

..... Ông thầy già ở nửa vòng trái đất gửi thằng học trò ít tiền để nó có chút góp vui cùng bạn học. Một chú em tận ngoài Hà Nội nghe anh đau gửi cho ít tiền hỗ trợ điều trị. Một bạn quê gốc Nghệ An mua cho anh cây thuốc hút chơi. Một chú em của bạn công ty cũ đã mất móc túi đưa anh ít tiền tiêu vặt. Bạn bè biết nó tiền bạc eo hẹp, nhậu nhẹt góp tí thôi cho vui ....
Kể sao cho hết tình người đã cho tôi nhựa sống ở cuộc đời này .....

Tổ nghề sân khấu

 

Người LĐ thu nhập 26 triệu/ tháng, muốn gì nữa đây...?

Chuyện khó tin mà có thật. Một đội trưởng bảo vệ có thu nhập bằng ấy là ước mơ của nhiều người nhưng vẫn ôm tiền của công ty và mượn anh em rồi bỏ trốn. Mới đây, Công ty dịch vụ bảo vệ đã viết công khai giải thích nguyên nhân và hậu quả trường hợp này trên website của mình.
Từ một nông dân hiền lành chất phát ở Long An lên Sài Gòn kiếm sống để có tiền nuôi gia đình. Từ một nhân viên trưởng thành đội trưởng bảo vệ mẫu mực. Gắn bó với mọi hoạt động của Cty, từ thuở ban đầu đến khi phát triển nên Cty coi như "khai quốc công thần". Công ty có nhiều bài viết nêu gương người tốt việc tốt, chia sẻ kinh nghiệm nghề nghiệp của anh này.

Bạn đã từng bị chửi cỡ này chưa?

Đất nước ta có bao giờ được như thế này không hở cụ giáo?
Mình xem tin rao tuyển người trên mạng nên nhắn tin người đẹp:
Bác Cạo: Cần làm. Thiên Lý nói thêm về công việc.
Thiên Lý: Bạn cần việc gì?
Bác Cạo: Hỏi bạn rồi đó.
Thiên Lý: Lão già xạo lồn, cút mẹ mày đi.
Rồi khóa TK cái rụp. Lão hết sức tủi thân, mình ra rìa cuộc sống rồi à.



Thứ Sáu, 6 tháng 10, 2023

Cảm ơn chú em tốt bụng ở quê hương Phú An của đồng đội Ba Vẹn.

Hôm qua, tôi lên chơi và ăn cơm trưa với đồng đội thời ở chiến trường K và các em, nhân nhờ một việc. Ra khỏi nhà không xa, qua ngã tư, ghé vào quán cafe võng nghỉ, xế về. Mãi đến tối, tôi mới biết cái bóp trong túi không còn. Tâm lý lo lắng cực độ, nghĩ không lẽ tới hồi đời dí mình xui tận mạng! Không biết mất vào lúc nào, ở chỗ quán hay trên đường dài 28km ấy. Tiền không nói, cái hệ trọng là Căn cước CMND, 2 thẻ ATM, Bảo hiểm y tế, Giấy tờ 2 xe máy. Ôi bao rắc rối phía trước! Làm lại nhức cái đầu, biết bao công sức và thời gian.

Công đoàn máy lạnh bôi nhọ Đảng và Chánh phủ.

Dân vùng sâu vùng xa thì có thể chứ làm công nhân ở các tỉnh thành phố lớn thì đời sống không đến nỗi như vậy.
Tui khỏi điều tra, ngồi quạt máy thôi cũng cho ra thông tin cả nước luôn, có 100% dân ngày ăn cơm 2 bữa, tối ngủ thẳng cẳng. Ở vùng sâu vùng xa có người được ăn thịt chuột, cá thì không thèm nhai đầu mút xương.

Thế nào là "Hành vi không đúng chuẩn mực"?

Theo lời Đại tá Lâm Văn Long, Phó Giám đốc Công an tỉnh Bình Phước thì như thế này:

Chuyện phóng sanh trên rừng.

Coi dân mạng đang phản đối chuyện thiên hạ phóng sanh lấy phước, làm mình chợt nhớ lần ngồi nhậu với chú em ở miền núi, bia bọt vào thì lời ra mồi gì bén rồi tám qua bảo vệ động vật hoang dã.
 
Mình nói: nay làm gì có thịt thú rừng thứ thiệt mà nhai cho sướng. Họa hoằn nếu có cũng bị bọn săn bẩy bồi thêm chất độc hại bảo quản vì đi lâu ngày phải ướp và chôn lấp, về mới moi lên lấy đem bán.
 
Thằng em lắc đầu: không đâu anh, anh không biết còn đấy. Người ta cứu được mớ con, rồi mời báo chí nhà đài tới quay phim chụp hình, xong thả. Mà chúng chạy đâu có thoát, đã có lưới giăng sẵn ở mé rừng rồi, tóm lại bán tiếp.

Cá khô cũng rứa, thôi mình dô phát. Cốp. cốp, chết thằng tây nào! .

Thứ Năm, 31 tháng 8, 2023

Chuyện mua bán phụ tùng cũ Hayate đáng báo động.

QTV và anh em trong nhóm thân mến!
Tôi gõ đôi dòng về vấn đề này dưới góc độ người tiêu dùng a ma tơ. Tôi đã từng mua 3 món cũ ở group này, đã khen và cảm ơn người bán công khai. Và tôi cũng đã mua 2 món và một mớ đồ để dự phòng khi xe hư sẽ thay mà không ưng ý dù tôi nghe nói sao chuyển tiền vậy, không trả giá. Thuận mua vừa bán, không chắc thì đừng nói như đinh đóng cột. Thật thất vọng, không bóc phốt ai, ngu nên coi như là học phí.

Tìm kiếm Blog này