Tim thông tin blog này:

Hiển thị các bài đăng có nhãn Kỹ năng sống. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Kỹ năng sống. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 12 tháng 9, 2024

Ở Sài Gòn, bạn đã từng ăn lề đường mà tay bưng tô lua húp

 chứ không có bàn để đặt. Có ăn bình dân vỉa hè mới hiểu người lao động và vì sao Đàm Hà Phú đặt tên sách của mình là Chuyện Nhỏ Sài Gòn.
Hôm bữa Phan Quang từ Hà Nội vào, rủ mình đến thăm nhà Đức Thắng nhậu chơi, đều quen biết nhau trên mạng từ lâu. Quang kêu đi ăn sáng cái đã, mà phải là bánh canh tôm cơ vì em rất thèm nó. Hai anh em chạy xe máy lòng vòng tìm chỗ, mãi khi vào đường Nguyễn Xí thì tình cơ mới bắt gặp được. Một xe đẩy bán ké trước góc của một cửa hàng trên vỉa hè hẹp.

Si phọ thợ hồ của lão:

Ba đứa con tươi rói, bố thì lo nợ nên đau dạ dày
Nhớ chuyện 20 năm trước...
Mình đang làm kỹ thuật sấy gỗ cho Loan Mén (Quốc Cường GL) thì ông Võ Văn Kiệt cấm cửa rừng nên nhanh nhẩu đoản xin nghỉ. Lang thang chơi mấy tháng hết tiền mới cầu cứu thằng bạn học cũ tên Hiển: có việc gì cho tao làm với. Thằng bạn bảo: thì mày lên rừng với tao. Thế là khăn gói lên huyện miền núi Sa Thầy KT, nơi nó đang nhận xây dựng một trường tiểu học nên giao mình trông coi kho xi măng sắt thép kiêm nhân viên tiếp tế ăn uống cho thầy thợ làm.

Thứ Ba, 10 tháng 9, 2024

Có ai yêu nước như Cạo mang bản đồ Việt Nam sau lưng!

Chuyện xém chết vì nổ bình khí đá. Bài học nhớ đời, mình có 2 cái ngu trong một sự cố năm 2000 tại Kon Tum.
Thấy việc hàn ống dẫn nhiệt vào lò sấy gỗ thường phải hàn chỗ thủng nên mình đề xuất với chủ mua bình gió đá và oxy về tự làm mấy cái lặt vặt. Mình đang tập sự hàn vớ vẩn thì chú thợ cơ khí vác sắt chữ I cỡ lớn xuống nhờ cắt.
Mình hỏi: nghe chú biết hàn phải không? Chú ấy đáp: biết.
Mình bảo: vậy ông thay đá đất đèn mới còn tui thay đầu khò lớn rồi cắt.
Thế là chú ấy lấy đá bỏ vào bình, xong vặn nước nhỏ xuống.

Máy bay lên thẳng của quân đội Mỹ thông dụng như xe Jeep.


Cuộc sống mưu sinh của một chú thợ sửa chữa lưu động

Nếu nhìn từ xa, không ai biết xe này bán cái gì mà lủ khủ đồ đạc, hộp với lọ và linh tinh khác. Lại gần mới biết là xe 3 bánh đi sửa chữa quạt dạo. Ảnh chụp đầu tối lúc mình đang thăm hỏi công việc làm ăn của chú sửa quạt nên chỉnh màu, nâng ánh sáng lên cho rõ.
Chú quê Chí Thạnh - Phú Yên vào Dĩ An - Bình Dương khá lâu, thuê kiot vợ sửa tại chỗ còn chú đi sửa lưu động cho nên phải mang theo đầy đủ phụ tùng để sửa các loại quạt khác nhau. Ngày kiếm được bốn năm trăm ngàn đồng.

Lính triều Nguyễn với trường kiếm và khiên mây, vậy đánh nhau thế nào?

Hình từ Phan Thanh Nam
Tôi thì thấy rất ngầu nhưng không ít bạn trẻ chê bai thời xưa: lính gì thấp bé ốm đói như ăn mày. Gươm dài sao xoay sở nhanh, khiên mây vậy đỡ sao được. Thành viên của nhóm nghiên cứu lịch sử mà nói thế là quá cạn. Nhận xét phải đặt mình vào bối cảnh để góc nhìn có sự khách quan. Nếu không biết rành thì cố tìm hiểu còn làm biếng thì dỏng tai mà nghe người biết hơn bình luận.
Một bạn giải thích thế này, nghe hợp lý.

Thế nào là ngon?

Xem cái bài lên lớp về ăn uống ở dưới, cơ bản không sai nhưng...
Mình quê mùa lạc hậu nên cũng chả xem kỹ làm gì, có thay đổi được đâu mà học hỏi. Ăn uống là tập quán lâu đời, nói chung người khá giả ở một trình khác người nghèo. Người khá giả và người ở những nước phát triển, họ ăn uống khoa học và tinh tế hơn, không phủ nhận. Nhưng không vì thế mà chê bai người khác ý vì nó là khẩu vị. Lớp trẻ ngày nay ăn uống cũng khác xa người lớn tuổi.

Muốn sướng chỉ có nước cãi lại số!

Sách vở tào lao, nói đâu xa: anh chị em ruột sinh ra cùng giờ ngày tháng năm quá đẹp. Ông bà cha mẹ chết đều coi ngày tốt để chôn hẳn hoi. Con xui sinh ở cái nước Châu Phi thử coi, thì khổ từ lúc mở mắt, đói dơ mồm rồi. Nhưng tại sao mình khổ mà đứa kia sướng là do nó lớn lên cãi số trời.
Con nghèo thì tướng thô vụng, miệng hở, trợn mắt há hốc mồm kinh ngạc, nói năng rón rén. Nịnh thí mịa mới được bữa nhậu, shopping. Rồi con giàu có lên, cuộc sống thỏa mãn, gọi là phát tướng. Nói năng rổn rảng, da dẻ hồng hào, các đường nét chỏi nhau được ông trời chỉnh sửa cho hài hòa với tiền bạc. Ấy là cãi số trời mà nên.

Shippers hành nghề tự do nay quá thê thảm!

Không phải Shipper là người báo giá mà là người gọi giao hàng ra giá.
Có Shop nhắn gọn lỏn thế này: nhận.... giao.... ứng.... ship.... treo xe. Nghe tin Shippers giá nào cũng tranh nhau chạy.
Có trường hợp thỏa thuận phí là 139k, chạy đến nơi Shipper thu 140k cho chẵn, chỉ một ngàn đồng thôi mà người ta đăng lên mạng bêu riếu.
Trung bình phí chỉ 3-4k/km, mà phải bỏ tiền túi ra ứng trước thu sau. Mà không phải lúc nào cũng ổn, có khi gặp rủi ro như không giao được thì ai chịu, chưa kể tụi shop lừa để câu like.



Thứ Ba, 7 tháng 11, 2023

Chuyện về cái sự đi...

Mỗi người có quan niệm và mục đích cho mỗi chuyến đi và thực hiện nó còn tùy hoàn cảnh cá nhân. Có người đi chỉ để biết và có người đi để hiểu nơi mình đặt chân đến.

Người tôi ngưỡng mộ.
Một cô gái dân Sài Gòn, bỏ nhà ra đi cô độc để tìm lấy trải nghiệm của riêng mình. Tự tìm lấy đâu là sự giới hạn của con người, về mặt nào đó không khác mấy, như một sự hành xác. Hơn 10 năm tiếp cận và trải nghiệm đời sống ở Châu Á, Trung Đông... Tự quan sát, tự tìm hiểu con người các dân tộc, các tôn giáo, đã đến thánh địa đạo Phật, đạo Islam...

Chủ Nhật, 8 tháng 10, 2023

03/9/2023, mình phượt kiểm tra ngựa ô yêu quý.

Sau khi cỡi 13 năm chạy 140 ngàn cây số. Trong năm đã thay đồ cũ có bình xăng con, phuộc trước sau và nồi trước (mới). Xe chưa rớt máy. Nói chung toàn bộ đồ zin, xe hư đâu sửa đấy.
Đổ nhớt Motul 3100 MA2 cho xe số
Vận tốc trung bình chỗ ít người 65-75km/h
Thử tốc độ tối đa lên 105km/h.
Xăng tiêu hao 37,4 km/l
Thông tin theo chỉ số đồng hồ xe
Người + đồ mang theo = 60kg
Trong điều kiện phượt một mình đi Dầu Tiếng, Bà Đen
Khi hậu mát, mưa lắc rắc, không gió lớn
Đường DT có dải phân cách, tốt lẫn thường
Về, xe bình thường, máy không rêm



Thứ Bảy, 7 tháng 10, 2023

Vùng đất Giang Thành, Kiên Giang.

Chạy xe theo đường QLN1, cặp kênh Vĩnh Tế, từ hướng Châu Đốc xuống, qua Tịnh Biên, Ba Chúc, hết An Giang là đến địa phận Kiên Giang. Cánh đồng này giáp ranh Campuchia, ngày xưa là rừng tràm tái sinh xen lẫn ít ruộng. Ngày nay bạt ngàn đồng lúa, đất tốt có, nhiễm phèn có, lẫn lộn. Ruộng lúa, đường sá, kinh nước như ô bàn cờ...
Sau 1975, nhà nước đào kinh, mở đường để phát triển vùng đất hoang này. Dân chưa có đất được chính quyền cấp mỗi gia đình một lô, mỗi lô 2 ha, hỗ trợ cho xi măng tôn cất nhà để có chỗ ở khai phá đất hoang. Ai có sức thì xin đất làm thêm. Sau khi cải tạo đất, dân bán sang tay nhau qua nhiều đời chủ, người đi kẻ đến...

Làm ăn thất bại, vợ chống bỏ nhau, con cái bỏ học, gia đinh tan nát banh chành.

Ôi cái sự đời !

Mình kể về vùng đất Giang Thành ở Stt trước là do đi đòi nợ mà biết.
Ngược thời gian, chú em bà con phía vợ của mình ở Đồng Tháp là con út nên kế thừa của cha mẹ để lại hơn 2ha vườn. Chú xây cái nhà một mái chừng 200m2 rộng chà bá để mỗi lần cúng giỗ có chỗ cho bà con tề tựu, họ hàng nhậu nhẹt.
Chú thế chấp vườn để đầu tư trồng cam xoàn, ai dè cam bị dịch bệnh. Vợ mình đưa vàng cho mượn để vợ chồng chú mua xe tải nhẹ chạy buôn bán trái cây chợ đầu mối. Vốn ít nên không thành.
Sau đó, không có tiền đóng lãi và đáo hạn, ngân hàng thu vườn bán cho người khác. Chiếc xe đã trả góp được 2 năm, không có tiền góp tiếp, công ty tài chính lấy xe phát mãi.

Cựu chiến binh 4 lần chỉ huy chữa cháy trong đời thường.

Kể nhân chuyện cháy chung cư mini ở Hà Nội. Không phải kể công mà chia sẻ để ai có làm trong ngành gỗ hay công ty nhớ có những nguyên nhân và tình huống khó lường..
Lần thứ nhất:
Cháy rất lớn vào ban đêm tại xưởng thành phẩm ở Kon Tum. Nguyên nhân từ giẻ lau gỗ dính dầu có hóa chất. Giẻ lau sử dụng rồi cuối ca phải đưa ra khỏi xưởng, rải phân tán để tận dụng tiếp hoặc đốt hủy thì công nhân bỏ chồng thành đống nhỏ, nó sinh nhiệt tự bốc cháy rồi cháy bùng. Sản phẩm bàn ghế bằng gỗ lau dầu nên cháy rất nhanh. Dập được lửa với lực lượng công nhân tại chỗ, không có xe PCCC. Nhờ trước đó, tôi đã đề xuất công ty xây hệ thống dẫn nước PCCC, có 2 bể ngầm lớn chứa với máy nổ cùng dây để sẵn

Người LĐ thu nhập 26 triệu/ tháng, muốn gì nữa đây...?

Chuyện khó tin mà có thật. Một đội trưởng bảo vệ có thu nhập bằng ấy là ước mơ của nhiều người nhưng vẫn ôm tiền của công ty và mượn anh em rồi bỏ trốn. Mới đây, Công ty dịch vụ bảo vệ đã viết công khai giải thích nguyên nhân và hậu quả trường hợp này trên website của mình.
Từ một nông dân hiền lành chất phát ở Long An lên Sài Gòn kiếm sống để có tiền nuôi gia đình. Từ một nhân viên trưởng thành đội trưởng bảo vệ mẫu mực. Gắn bó với mọi hoạt động của Cty, từ thuở ban đầu đến khi phát triển nên Cty coi như "khai quốc công thần". Công ty có nhiều bài viết nêu gương người tốt việc tốt, chia sẻ kinh nghiệm nghề nghiệp của anh này.

Thứ Sáu, 6 tháng 10, 2023

Chuyện nghề - đệ tử nên tìm sư phụ giỏi như vậy.

Xem cái tút của bạn trẻ chủ tiệm sửa xe tay ga trong hẻm ở Sài Gòn, nghĩ mà tiếc cho mình vì hợp với cái tạng của lão. Nếu mình biết con cháu khả dĩ đạt thì giới thiệu ngay. Mấy chú em trước khi liên hệ nên đọc kỹ nội dung người chủ muốn gì... Dễ mà khó, ăn xổi ở thì chỉ làm phiền nhau.
Còn trẻ kiếm sống qua ngày không khó nhưng kiếm một nghề để sống với nó lâu dài là việc không đơn giản. Làm nghề gì mà có tâm, yêu nghề, trọng khách thì chả bao giờ thất nghiệp. Sẽ sống thư thái, đĩnh đạc cho dù có thể vất vả và không giàu.

Sáng kiến tiết kiệm hợp lý, đã móc chim thì phải rửa tay nghe mấy cha nội!

 

Chuyện tôi xây dựng cơ sở mật báo tin và kết quả không lường...

Nghe Cấp trên phổ biến phái viên có thể xây dựng cơ sở mật tại địa phương công tác, nếu có kết quả sẽ được tài trợ. Nói vậy, tôi rất ưng cái bụng vì muốn có tai mắt trong dân. Lính tráng đâu học nghiệp vụ gì, tôi chỉ nghĩ chọn người sao cho đúng và đã là cơ sở mật thì cố mà giữ bí mật, vậy thôi.
Tôi nhắm đến một anh là dân quân xã tên Son, nhỏ con, tuổi chừng 40, khá thân thiện với bộ đội Việt Nam. Anh này tôi chấm vì ảnh không phải gốc người địa phương mà từ Kompuông Thum đến trú.

Mỹ chế cái để trực thăng đổ quân dã chiến này quá hay!

Cái bệ sàn hình lục giác này, được làm bằng ống nhôm với bề mặt đi lại bằng lưới liên kết chuỗi mắt xích nhôm, được thiết kế để sử dụng cho địa hình gập ghềnh hoặc đầm lầy. Nó có thể được vận chuyển đến một vị trí được chỉ định bằng máy bay trực thăng, hạ xuống tại chỗ và được sử dụng ngay lập tức cho nhiều mục đích quân sự khác nhau từ đổ bộ binh sĩ đến sử dụng làm một sở chỉ huy hoặc trạm sơ cứu.
( Theo Manhhai)



Tìm kiếm Blog này