Tim thông tin blog này:

Thứ Sáu, 27 tháng 8, 2021

Các dân tộc ở Campuchia sống với nhau thế nào.

Theo mình chứng kiến và được biết thì tại mấy tỉnh ở Đông Bắc CPC có nhiều sắc dân sống trộn lẫn với nhau trong một phum (làng), rất khác ở VN.
- Tất nhiên người Kh'mer chiếm đa số, tuy vậy có vài nơi thì người dân tộc thiểu số chiếm số đông do đặc điểm họ sống quần tụ với nhau. Thường là nơi ở sâu trong rừng hay cuối đầu con sông, đời sống nghèo khổ. Họ theo nào, địch hay ta chỉ một phe, không hai mang.
- Có những làng, người gốc Lào chiến đa số. Nơi nào có người Lào chiếm phần đa thường là nơi gần sông, có đời sống khá, có chùa chiềng bề thế, cảnh vật đẹp, cây cối sum suê. Tính tình người Lào hiền hoà thân thiện.
- Người Hoa dĩ nhiên thường thấy sống ở thị xã thị trấn, buôn bán dịch vụ là chính, ở nông thôn có ít, thường là vài gia đình sống bằng nghề nông. Dưới thời Kh'mer Đỏ diệt chủng thì người Hoa không phải đối tượng tàn sát chính nhưng cũng không ưu đãi. Tính hay bợ đỡ bằng vật chất để lấy lòng chuyên gia, bộ đội VN.
- Người Việt ít hơn người Hoa, vẫn phần đa ở thị xã thị trấn như người Hoa, làm nghề buôn bán dịch vụ sửa chữa. Là mục tiêu diệt chủng của KMĐ nên còn sống rất ít, hiếm gia đình gốc, lai Kh'mer là chính, họ dấu tung tích, lấy tên họ CPC. Có người tiếp xúc gần gũi với bộ đội VN, vồn vập, ma mảnh để dựa hơi kiếm sống nhưng có người hạn chế vì sợ thời thế thay đổi thì nguy hiểm đến gia định.
- Ngoài dân bản địa tại chỗ thì có người vùng xuôi đồng bằng miệt dưới CPC lên sống ở đây do dưới thời KMĐ đã điều chuyển dân đi kinh tế mới, thường là những gia đình có học, khá hiểu biết, có đời sống khá giả.
Ở các xã thôn quê, nhà sư và cán bộ biết đọc biết viết coi như thành phần trí thức, dù họ cấp tiểu học là cùng, ở thị xã mới có người học phổ thông cơ sở.
Dưới thời KMĐ cầm quyền áp đặt một ngôn ngữ KM, không tôn giáo trên cả nước. Ở những nơi mình từng công tác, người Kh'mer là chính, ngoài ra có người Lào, Kui, Chăm, Hoa, Việt. Tôn giáo, phổ biến là đạo Phật Tiểu thừa, có một phum theo đạo Islam - Hồi giáo (sau khi quân VN rút quân thì chính phủ CPC cho phục hồi tín ngưỡng riêng).
Các dân tộc sống chan hoà với nhau, có đố kỵ trong lòng hay không, mình không biết. NhuHa Nguyen nhận xét thế nào và các bạn từng sống ở CPC thấy khác, vui lòng bổ sung để cùng hiểu biết.

BKAV bảo vệ, chống virus kiểu gì?

Mới đây bị hacker rao bán phần mềm mã nguồn của BKAV. Lâu rồi cũng có lần hacker công bố thông tin khách hàng của BKAV. Nếu cho là KKAV nó kém thì sao giàu lên và phát triển đến ngay nay? Mình nghĩ do thời trước, đa số người Việt không biết gì về bảo mật mà PM tiếng Việt của nó dễ dùng nên cơ quan NN ưu tiên công ty TN cúng tiền nuôi BKAV.
Cách đây khá lâu, mình mua thử phần mềm có bản quyền của BKAV. Thấy cài nó vô máy tính như em bé vào máy ngủ ngon, chán quá gõ bỏ dù mới xài nửa thời gian. Hiện tại, máy tính xưởng mình, chủ có cài BKAV, thấy 1,2 ngày nó báo cả chục threats (mối đe doạ) đã được cô lập, trong khi đó mình chỉ lên mạng xem, USB cắm vào của cá nhân sạch sẽ. Cái người ta sợ là thứ nguy hiểm chứ ba cái vơ vẩn thì có cả triệu con, mã độc khỉ mốc gì.
Ai xài qua PM của hãng nước ngoài mới biết, họ bảo vệ máy tính nghiêm ngặt rất khác với BKAV. Hễ thấy nghi ngờ là nó chặn hỏi mình có cho phép hay không, kiểu "giết nhầm hơn bỏ sót" rất khó chịu cho người dùng. Còn BKAV cài vào máy cho có để yên tâm đã có thằng gác cổng. Nhá xèng báo cáo ba cái vớ vẩn để loè thiên hạ thiếu am hiểu.
Mình khá quan tâm lãnh vực an toàn nên khi có chuyện nào đó, hay lên vài diễn đàn hacker xem họ bàn tán ra sao thì biết dân hacker thứ thiệt đều coi thường BKAV. Vào xem cái diễn đàn Hack Mũ trắng và diễn đàn BKAV cho đám học trò và con nhang BKAV, tìm cái gì đó mình không biết để học cách xử lý thì gặp nhiều cái lèng phèng cho dân tay ngang, rõ chán.
Ngay cả những hãng tên tuổi lừng lẫy trên thế giới, mình tin cũng chỉ chặn được mã độc dư luận đã phát hiện, còn cái thiên hạ cần bảo vệ là những mã độc mới, chưa biết. Biết rồi thì tiền mất tật mang.

Tấm hình dzầy mà người ta tin được.

Làm bác cạo có chiện mần quài. Mợt!



Mịa. Làm nghề tâm lý chiến mà để phóng viên nước ngoài chộp hình thì đã là ngu mà còn khoe, chưa phân tích cái khác.
Mấy ông mặc quần áo dân sự đấy, đoán là sĩ quan và nhân viên tâm lý chiến VNCH, đang sửa soạn cho một cô (bị bắt) ra họp báo để (tố cáo VC khủng bố). Việc đó làm cần khéo léo chỗ kín chứ sao lại cho PV nước ngoài chụp hình. Anh chưa nói những điểm bất hợp lý khác trong tấm hình hình này, về nhận dạng và lựu đạn.
Ảnh nhét cho chặc đới, LĐ Liên Xô mà giắt như vậy nhảy vài cái nó văng ráo trọi.
Mình giải thích vài điểm vô lý trong hình để các bạn biết thêm:
- Mấy ông mặc quần áo dân sự, đoán là sĩ quan và nhân viên tâm lý chiến VNCH, đang sửa soạn cho một cô "bị bắt" ra họp báo để "tố cáo VC khủng bố".
- Cô trong hình có thể là nữ quân nhân VNCH đóng thế hoặc có thể là VC bị bắt. Nhưng chú thích trên bảo là Đặc công là sai, không có nữ và không mập mạp vậy đâu. Nếu đúng là VC thì chỉ có thể là Biệt động Thành.
- Lựu đạn trong hình do LX sản xuất, chất lượng rất kém như điểm hoả phát ra tiếng "Bép", nhỏ nên uy lực kém. Bộ đội BB còn chế huống chi Đặc công hay BĐ Thành càng không sử dụng, mua của LĐ của Mỹ xài không ngon sao. Mỏ vịt của nó bằng nhôm mà giắt như vậy chạy nhảy vài cái nó văng phân nửa.

Hổng tin mình thì tin ai.

Mình và ông bạn già rất hợp ở chỗ quan niệm: sức đề kháng của từng người là then chốt của sự tồn tại trước dịch. Hai thằng vẫn tà tà, đến lúc dịch bủa vây tứ phía, mới lo chuyện vaccine. Bi giờ nghe ông BS Trương Hữu Khanh nói, niềm lạc quan hâm lại trong lòng. Anh ấy nói chung là vậy, ngắn gọn nên không thể bao gồm các trường hợp. Ai không tin thì cứ chích thí xác con chuột bạch. hehe.



Tại sao Mỹ thua ở Afganistan?

Nhân Le Van Duc 
Có tag lão, tính comment tham gia nhưng nói đủ ý khá dài nên gõ thành stt:
Vì sao Mỹ không thay đổi sách lược và cách đánh khi can thiệp vào nước khác?
Không thể bàn chiến tranh chính nghĩa hay phi nghĩa vì nó vô cùng, bản thân chính trị là quyền lợi bên này hoặc bên kia, gây tranh luận không đáng có. Lão nghĩ tới lịch sử thế giới từ xưa tới nay, khi một nước lớn tiến công vào nước nhỏ thì chỉ có 2 cách: Một là chiếm và nhập nước đó vào lãnh thổ của mình, thì thời nay không cho phép. Thứ hai, biến nước đó hoàn toàn theo mình thì phải đổ quân can thiệp nhanh. Mà viễn chinh thì hầu như tất cả nước lớn trước hay sau đều phải rút, để lại cái giá phải trả rất đắc. Cái mà Mỹ làm được là của đi thay người, nhân mạng bỏ ra thấp nhất so với các đế quốc khác..
Mỹ tự cao nhưng không hề bảo thủ. Trải qua từng cuộc chiến, đặc biệt là CT Việt Nam họ nghiên cứu đúc kết rất cẩn thận, hy vọng tìm cách xử lý vấn đề mâu thuẫn và thay đổi cách đánh. Nhưng họ không thay đổi được bỡi vì bản chất của một nước tư bản, còn quân đội thì phụ thuộc vào tính chất ấy nên khó thể điều binh khiển tướng cách khác. Nên lặp lại vết xe đổ là điều khó tránh...
Nga thì có vấn đề của Nga. Trung Quốc có lúc mạnh lúc yếu nhưng mãi là cường quốc đáng gờm của thế giới. Thế tại sao thời hiện đại, TQ không làm như Mỹ? - Vì TQ rộng lớn luôn tìm ẩn vấn đề nội bộ sắc tộc ở các vùng lãnh thổ đã sát nhập. Chứ không phải TQ cao thượng, không có mưu đồ thôn tính nước khác. Thành ra họ chơi bài không cầu toàn, âm thầm gặm nhấm và làm cho nước khác phải lệ thuộc họ trong chừng mực nào đấy...
Dịch dã cứ nói hoài chuyện covid cũng chán, thợ cạo tám chơi vậy thôi.

Ngày sao đêm vậy.

Hồi tối lão nằm mơ. Tại nơi tập trung tiêm vaccine, thấy không báo chích loại nào, mình thây kệ miễn sao có chích, ngày sao đêm vậy. Nhưng thâm tâm vẫn thích chích của Mẽo PT hơn. hehe. Khi chích xong, Y tá đưa cái giấy xác nhận đã tiêm. Mờ cái chỗ... ghi tên vaccine thì không rõ mà ghi với chú thích: đại khái cũng của Sino Tàu phù nhưng tên thương mại thay đổi... loằng ngoằng chữ cao chữ thấp, xem tới xem lui vẫn không hiểu nó nói gì.
Sáng tỉnh dậy còn nhớ, ngẫm thì ra tại ngày ngày lên mạng méo lướt xem mấy cha nội chống xuồng nói xấu vaccine Tàu. Lão không mấy quan tâm chất lượng các loại vc hay âm miu này nọ nhưng nó cứ trước mặt đập vào mắt mình đành phải ngó sơ. Thế là nhiễm âm miu của thế lực thù địt rồi. Phần nữa, chắc do lão thấy mấy dòng chữ in dỏm ồm trên vaccine Sino, nhìn rất mất giá cứ như thời bao cấp năm thìn bão lụt.
Vậy là cấu thành giấc mơ loạn não.

"Ai tự phát, ai vô pháp vô thiên"?

Báo chí, truyền hình gọi những người đùm túm nhau chạy xe máy về quê là "tự phát". Không ít người lên án họ "vô pháp, vô thiên", bỏ đi là nguồn lây nhiễm dịch ra nơi khác.
Họ có muốn vậy không?
Cần đặt mình vào hoàn cảnh họ mới hiểu, mình có điều kiện ở yên một chỗ thì cần thấu cảm với người trong cuộc.
Tạm phân ra có 2 đợt đổ xô nhau về quê nhà, tập trung đông người có, lai rai có. Cả 2 lần đều ít nhiều liên quan đến chính sách của nhà nước. Lần đầu, hầu hết là những người lao động tự do, làm các công ty nhỏ không có BHXH... thu nhập kém, bấp bênh nên phải chạy trước. Lần này là những người làm công ty lớn, chế độ lương bỗng, chế độ ổn hay những người làm ăn tự do có đời sống đỡ hơn lớp người đi lượt đầu. Nay chịu đời hết thấu, nhắm mòi không trụ nổi kéo dai phải bức mà đi. Ai đi cũng chấp nhận bỏ lại phương tiện đồ dùng sinh hoạt cần thiết của đời ở trọ mà họ dành dụm qua thời gian mới có tiền mua sắm. Đi là phó mặc hết dịch liệu quay về chỗ cũ, có kiếm được miếng cơm như xưa hay không.
Người ta đã mất lòng tin vào chính quyền, họ sợ đói và bị bệnh không được cứu chữa kịp thời. Chính quyền địa phương ra công văn sẽ hổ trợ đối tượng này đối tượng nọ. Không phủ nhận CQ không làm, nhưng con số người được hưởng trên giấy với thực tế, có trời mà biết bao nhiêu %. Vì nếu đa số được hưởng thì sao trên mạng không ít người kêu ca, hỏi nhau: chỗ bạn có chưa? sao chỗ tui chưa thấy gì? Cụ thể Bình Dương chỗ tôi, từ trước đến nay chưa thấy đồng nào cứu trợ của chính quyền, chờ đến bao giờ?
Ra đi là chấp nhận đầy bất trắc trước mắt, chưa biết khi nào đến được quê nhà. Nếu nhà nước làm được như đã hứa thì chả ai ngu mà đùm túm nhau về trong lúc này. Chính quyền khó khăn về tài chính và nhận lực thì dân ngặt nghèo hơn họ. Cán bộ CNV nhà nước vẫn nhận đủ lương còn dân trắng tay. Chính quyền không cho họ đi làm thì phải nuôi họ chứ dù tiền hổ trợ vẫn là tiền của dân đóng góp, nhưng họ rất cần lúc này, gì thì gì tính sau. Công nhân, người nghèo phải sống trong cảnh may rủi, trông chờ và cứu trợ của dân, chờ hổ trợ từ nhà nước. Chính quyền nói "không ai bỏ lại phái sau", "sống đâu ở yên đấy", sẽ có "hổ trợ". Nếu chính quyền nói nhiều làm ít, muốn phát lúc nào thì phát thì chả phải cả nhà nước và dân đều "tự phát, vô pháp vô thiên", theo tôi thì nhà nước trước dân sau...

"Thầy sao Trò vậy, mới chích 1 phát đấy nhé. phê!"


Tks paparazzi Hoà Hậu




Ghi nhận kết quả cuộc gọi qua Tổng đài 1022.

Kiot bán tạp hoá sát nhà mình có 3 mẹ con bị nghi nhiễm Covid (chồng đi vắng vào công ty SX tại chỗ). Sáng nay, mình qua hỏi thăm xem tình hình thế nào? Cô tạp hoá bảo: Không sao bác à, ổn rồi. Đứa bé ho, mới gọi điện thoại cho trạm Y tế, nhiều lần không ai bắt máy (điện thoại bàn), nóng ruột nên gọi dịch vụ test nhanh thì dương tính, tốn hơn triệu đồng. Cô tính gọi dịch vụ test lại. Mình khuyên: kết quả âm hay dương tính thì cũng phải tự cách ly, không nên tốn tiền mấy lần, nếu y tế nhà nước chưa làm, chuyện đó tuỳ gia đình. Mình hỏi: thế có báo TĐ 1022 chưa, cô bảo em bấm gọi không được.
Do cô ấy không quen thao tác gọi qua tổng tài nên mình gọi giúp. Người trực TĐ bắt máy liền, cô nữ hỏi khá cặn kẽ, hỏi đến đâu, mình trả lời đến đó, đúng như thực tế những gì vừa biết. Nửa giờ sau, Một chú Trạm Y tế phường gọi đến để xác nhận thông tin và căn dặn...
Như vậy để các bạn thấy, ai đó hoài nghi TĐ 1022, cho là nhà nước lập ra cho có lệ là không đúng. Vì nó là TĐ để ghi nhận các lãnh vực liên quan đến dịch bệnh cấp bách, bao gồm cứu đói. Có người trực 24/24 và thông tin được ghi âm, phản ánh đến nơi có trách nhiệm. Nếu có sự cố, mà không biết tận dụng mà bỏ qua, thiệt thòi rất lớn cho gia đình, không những thế còn giúp cơ quan chức năng nắm bắt xử lý tình hình dịch bệnh kịp thời.
Trên mạng có hướng dẫn, mình nhắc lại nếu ai chưa biết:
Bấm mã vùng, ví dụ Bình Dương là 0274 + 1022 thành 02741022. Chuông reo, bấm vào hình ... ở góc phải điện thoại để nó hiện bàn phím ảo, bấm vào phím 2 Cấp cứu (nếu như trường hợp trên), sẽ có người bắt máy nghe, ghi nhận và hướng dẫn...

Ai phải làm, ai ở yên một chỗ đều là phận sự, chả ai muốn.

Không ít người bảo: Nhân viên y tế, nhân viên công vụ ngày đêm phải hy sinh vì xã hội, có giỏi thì làm gì cho cộng động đi ! Nghe vớ vẩn lắm. Người dân biết ơn nhưng nên nhớ: ai có điều kiện và ai cho phép di chuyển. Rất nhiều người làm thiện nguyện, chấp nhận có thể bị nhiễm dịch bệnh còn gặp khó khăn cản trở, không biết sao.
Nhà nước cấm dân đi làm ăn thì nhà nước phải có trách nhiệm nuôi, đơn giản vậy thôi, lấy tiền của dân đóng góp mà thực hiện. Không phải ban ơn, được chăng hay chớ. Người ta kêu ca, buồn chán, cái chính chẳng qua là không tin vào lời hứa của nhà nước, sợ đói khổ. Cũng đừng bảo: sống như thời chống Pháp, chỉ cần cơm rau là được, vậy thì đơn giản quá trước nhu cầu sống của người hiện đại. Họ bí quá thì đành chịu, còn cựa quậy được họ còn cố lách để tìm cách đáp ứng nhu cầu của gia đình mình. Người có tích cóp tiền bạc khác với người bần cùng, hai dạng nhận thức và ứng xử khác nhau cho nên ngày nào cũng có chuyện kêu ca, ồn ào rồi phạt là điều dĩ nhiên khó tránh khỏi...
Đó là suy nghĩ của mình trước cái stt dưới của Le Van Duc.

Tìm kiếm Blog này