Tim thông tin blog này:
Thứ Ba, 17 tháng 12, 2019
"Cái giá sau mùi thuốc súng!"
Các Cựu chiến binh thân yêu cùng Các bạn trẻ!
Đa phần các bạn trẻ ngày nay hiểu đại khái từng có hai cuộc chiến gần đây: Một Chiến tranh Biên giới Tây Nam, sau đó quân Việt Nam vượt biên giới tiến công sang nước Campuchia và Chiến tranh Biên giới Phía Bắc. Vì lẽ đơn giản nhà trường chỉ dạy qua loa cho có lệ, gọi là lịch sử! Tôi không có ý định để lèo lái chính trị, không phân tích sâu cuộc chiến. Mà đơn giản tìm một sự đồng cảm trong tình người, nghĩa vụ của công dân đối với Tổ quốc mình. Và nói về trách nhiệm của Chính phủ là người thay mặt dân đối xử với những người đã cống hiến, kế thừa truyền thống giữ nước của cha ông.
Thế hệ chúng tôi những người cầm súng trực tiếp chiến đấu trong hai cuộc chiến đó khắc cốt ghi tâm hai ngày cùng trong năm 1979: ngày 07 tháng 1 giải phóng Campuchia thoát họa diệt chủng và ngày 17 tháng 2 chống Trung Quốc xâm lược vào phía Bắc lãnh thổ nước ta. Thời gian thật không chỉ là cột mốc hai ngày này mà kéo dài mười mấy năm từ 1975 đến 1989. Viết đến đây thôi, tôi đã xúc động đến rươm rướm nước mắt, nhớ lại đồng đội của mình đã ngã xuống và những bạn bè cùng chung ngọt xẻ bùi với mình. Những đồng đội trở về, giờ đây họ sống chết ra sao?.
Đa phần các bạn trẻ ngày nay hiểu đại khái từng có hai cuộc chiến gần đây: Một Chiến tranh Biên giới Tây Nam, sau đó quân Việt Nam vượt biên giới tiến công sang nước Campuchia và Chiến tranh Biên giới Phía Bắc. Vì lẽ đơn giản nhà trường chỉ dạy qua loa cho có lệ, gọi là lịch sử! Tôi không có ý định để lèo lái chính trị, không phân tích sâu cuộc chiến. Mà đơn giản tìm một sự đồng cảm trong tình người, nghĩa vụ của công dân đối với Tổ quốc mình. Và nói về trách nhiệm của Chính phủ là người thay mặt dân đối xử với những người đã cống hiến, kế thừa truyền thống giữ nước của cha ông.
Thế hệ chúng tôi những người cầm súng trực tiếp chiến đấu trong hai cuộc chiến đó khắc cốt ghi tâm hai ngày cùng trong năm 1979: ngày 07 tháng 1 giải phóng Campuchia thoát họa diệt chủng và ngày 17 tháng 2 chống Trung Quốc xâm lược vào phía Bắc lãnh thổ nước ta. Thời gian thật không chỉ là cột mốc hai ngày này mà kéo dài mười mấy năm từ 1975 đến 1989. Viết đến đây thôi, tôi đã xúc động đến rươm rướm nước mắt, nhớ lại đồng đội của mình đã ngã xuống và những bạn bè cùng chung ngọt xẻ bùi với mình. Những đồng đội trở về, giờ đây họ sống chết ra sao?.
Mắc cười cho mấy chú tự nhận là nhà khoa học trẻ.
Liên lạc với Gs Nguyễn Văn Tuấn, tức là những người có thật. Nhờ Giáo sư công bố "tâm thư" gửi Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam. Còn Trẻ mà háo danh kèn cựa cái chức GS, PGS.
Gọi Phó Thủ tướng bằng Kính thưa thầy, xưng Em, ký tên thì Nhóm nhà khoa học trẻ cầu tiến. Lôm côm, oải chè đậu!
Hy vọng tương lại đất nước gì ngữ ấy?
Gọi Phó Thủ tướng bằng Kính thưa thầy, xưng Em, ký tên thì Nhóm nhà khoa học trẻ cầu tiến. Lôm côm, oải chè đậu!
Hy vọng tương lại đất nước gì ngữ ấy?
Ngừ ta mơ nhà 2 mặt tiền còn quơ tui Và Vang có 2 mặt ruộng.
Bữa giỗ cha, H rủ ba bạn học đến dự cho biết nhà, mình nói đùa "mấy ông đi cho biết Và Vang nay không còn Cộng sản nữa". Giới thiệu với bạn là ông anh đang thủ gôn từ đường.
Ở cái xóm nhỏ hơn chục nóc nhà, xung quanh toàn là đồng ruộng. Cách xóm 300 mét là hòn núi nhỏ, người ta trồng hoa màu và cây bạc hà...
Tại quê mình mấy chục năm nay, chính quyền kiểm soát đất nông nghiệp rất tốt, không để dân lấn đất ruộng làm nhà. Con người ngày càng sinh sôi, chủ nhà chia đất vườn còn lại cho con cháu có gia đình ra riêng ở. Cho nên hầu như nhà nào cũng chỉ còn lại khoảng sân, cái chuồng bò và miếng đất vườn bé tẹo...
Tại quê mình mấy chục năm nay, chính quyền kiểm soát đất nông nghiệp rất tốt, không để dân lấn đất ruộng làm nhà. Con người ngày càng sinh sôi, chủ nhà chia đất vườn còn lại cho con cháu có gia đình ra riêng ở. Cho nên hầu như nhà nào cũng chỉ còn lại khoảng sân, cái chuồng bò và miếng đất vườn bé tẹo...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)