Tim thông tin blog này:

Thứ Sáu, 23 tháng 8, 2019

Những bài viết vụ án Nguyễn Hữu Giộc (10 Vân) nguyên Trưởng ty công an tỉnh Đồng Nai

Vụ án Nguyễn Hữu Giộc – Giám đốc Công an Đồng Nai cặp bồ với vợ bé Tổng thống Thiệu

 Vụ án Nguyễn Hữu Giộc – Mười Vân – Nguyên Trưởng ty (Giám đốc) Công an Đồng Nai bị tử hình gây chấn động dư luận một thời với những tình tiết đặc biệt nghiêm trọng trong những năm đầu giải phóng miền Nam. Vì sao Mười Vân phải nhận án tử hình? Câu hỏi đơn giản này đặt ra trong giai đoạn lịch sử nhất định của đất nước không phải ai cũng biết tường tận sự việc.

Về gia thế, Nguyễn Hữu Giộc là con ông Chín Nài (Nguyễn Văn Nài) nhà ở gần sông Rạch Chanh, ấp Long Kim, xã Long Định, Cần Đước, Long An. Ông Chín Nài nhà có mấy mẫu ruộng và làm nghề buôn chuyến trên sông chở các loại chiếu dệt ở vùng Long Định ngược theo sông Vàm Cỏ lên Gò Dầu, Trảng Bàng, Tây Ninh để bán và mua hàng nông sản chở về. Năm 1948, Mười Giộc gia nhập vào công an xã Long Định thuộc tỉnh Chợ Lớn lúc bấy giờ. Thời kỳ 1948-1949 huyện Cần Đước tình hình khó khăn, phức tạp. Các cơ quan lãnh đạo của huyện phải chia thành hai khu: khu A đóng tại kinh Bo Bo huyện Thủ Thừa – Tân An. Khu B đóng tại Lý Nhơn – rừng Sác, Nhà Bè. Trưởng công an huyện Trương Văn Tư phụ trách khu A, còn Mười Giộc làm phó phụ trách khu B. Chính trong thời kỳ này, Mười Giộc đã làm mưa làm gió giết hại rất nhiều  người trong đó có lãnh đạo huyện đội trưởng và vu cáo vào tội theo “Đại Việt quốc dân đảng” mà Tư và Mười Giộc lập thành tích phá án. Khoảng năm 1951, Tư Thắng làm Phó ty Công an Bà Rịa- Chợ Lớn phát hiện ra việc oan sai tày đình mà Mười Giộc gây ra mấy năm trước khiến nhiều người dân kháng chiến và cán bộ chết oan uổng.


Năm 1954, Mười Giộc lên đường tập kết ra Bắc được cử làm Phó phòng CS trị an Ty Công an Hòa Bình. Trong một lần đi săn bắn, Mười Giộc nổ súng bắn chết đồng chí Trưởng phòng. Sau đó vợ người này làm đơn bãi nại cho Giộc vì chỉ là bắn nhầm. Thoát khỏi tội danh “ngộ sát” nên năm 1962 Mười Giộc được bố trí về miền Nam chiến đấu. Đến đây thì mọi người mới ‘vỡ lẽ” ra, đồng chí Giộc có quan hệ bất chính với vợ Trưởng phòng, thậm chí có con chung. Nhưng thời chiến tranh, không phải việc gì cũng được điều tra tường tận, tất cả tập trung cho tiền tuyến, tập trung cho đánh thắng giặc Mỹ xâm lược và giải phóng miền Nam.

Sau năm 1975, Mười Giộc được cử làm giám đốc Công an tỉnh Đồng Nai. Với bản chất nham hiểm và độc ác, Mười Giộc dùng nhiều thủ đoạn để triệt hạ và hãm hại đồng chí, đồng đội. Giộc cho thả tên Nguyễn Văn Sang là cảnh sát đặc biệt Miền Đông đang giam giữ tại trại giam Tam Hiệp, đặt cho bí số H.20 khống chế tên này khai khống, lập hồ sơ giả tố cáo đồng chí Năm Trang – Thường vụ tỉnh ủy, Bí thư thành ủy Biên Hòa và đồng chí Ba Lan – Tỉnh ủy viên, Bí thư thành ủy Vũng Tàu là người của CIA cài lại. Vụ việc này khiến Tư Thắng day dứt rất nhiều năm. Chuyện là khi giải thể Khu ủy, An ninh Miền Đông, Tư Thắng đề nghị bố trí đồng chí Tư Nam (Anh hùng Đặng Công Hậu đã nghỉ hưu) thay thế chức giám đốc Công an. Nhưng khi về Ban An ninh miền Nam, Tư Thắng lại nghe tin Mười Giộc làm giám đốc, còn Tư Nam làm phó. Mười Giộc tung hỏa mù báo cáo láo với lãnh đạo tỉnh, trung ương và bắt hai đồng chí Bí thư thành ủy là những cán bộ kiên trung hạ ngục tra tấn, bức cung rất dã man. Dã man hơn cả cầm thú, chúng bỏ đói đồng chí Ba Lan, dùng phân trộn với bo bo bắt ăn… Tiếp theo là hàng loạt cán bộ khác không cùng ekip với Giộc lần lượt bị bắt bỏ tù mà không biết lý do gì. Thậm chí có nữ đồng chí bị Giộc hãm hiếp trong tù như bọn chúa ngục trước đây. Có một lần, ông Trương Văn Tư từng là cấp trên Mười Giộc lúc còn ở Cần Đước, sau này là Chi cục phó Chi cục Thống kê TPHCM quá bức xúc trước hành vi tàn bạo mất nhân tính của Giộc đã đến nhà Tư Thắng thú tội ngày trước nghe lời Giộc giết oan nhiều người và xin Tư Thắng nhanh chóng nghĩ ra cách nào đó tác động đến tỉnh ủy Đồng Nai ngăn chặn tội ác của Giộc gây ra…

Nhưng có ai ngờ, ông  Năm Chữ – Bí thư Đồng Nai lại quá mù mờ cả tin Giộc nên nói với đồng chí Trần Bạch Đằng rằng : “Mười Giộc nó là thằng tốt. Tại Tư Thắng thành kiến với Giộc”. Được bí thư tỉnh ủy dung túng và quyền lực một tay che trời, Giộc ngang nhiên “cặp bồ” với ả hồ ly Trần Kim Anh (Kim Anh Cyrnos) là vợ bé của Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu đã bị lực lượng an ninh miền Đông bắt giam cải tạo. Không chỉ phóng thích hồ ly Cyrnos Kim Anh, Mười Giộc còn công khai quan hệ với ả này với âm mưu khủng khiếp. Bố trí cho Kim Anh vượt biên sang Mỹ gầy dựng cơ nghiệp. Mặt khác, trong hai năm 1978-1979, Giộc câu kết với ả nhân tình gián điệp Kim Anh tổ chức hàng chục chuyến tàu vượt biên mua bãi, chung chi đầy đủ tại Hồ Cốc, Bình Châu, Lộc An thu cả nửa tấn vàng chuyển cho Kim Anh xây tổ ấm chờ ngày đoàn tụ. Nhưng thói đời thường tình xưa nay, những kẻ gieo ác luôn gặt tai họa và vỏ quýt dày có móng tay nhọn. Khi bọn đàn em trong và ngoài tù của Kim Anh kẹt lại Việt Nam được Giộc tạo điều kiện thuận lợi nhất vượt biên an toàn, được tin tưởng Kim Anh giao vàng bạc sang trước, ả bắt đầu lật mặt nạ Giộc ra trước Trung ương. Nghe đâu là ả viết thư gởi lãnh đạo Trung ương kèm theo đầy đủ hình ảnh, băng ghi âm tổ chức vượt biên, thu nhận vàng tiền đóng bãi xuất bến và ăn nằm du hý với vợ bé Tổng thống Thiệu… Ả còn điêu ngoa cảm ơn cách mạng đã đào tạo ra những người như Mười Giộc “hết mình giúp đỡ’ cho bọn phản động vượt biên an toàn.

Ông Tư Thắng và Nam Trang chụp chung sau khi giải phóng Biên Hòa

Năm 1983, vụ án Mười Giộc bị Trung ương chỉ đạo phá án. Bộ trưởng Phạm Hùng đích thân ký lệnh bắt Mười Giộc. Đồng chí Phó Tổng cục trưởng Tổng cục an ninh Nguyễn Phước Tân hồi hộp cầm lệnh tiến đến nhà Tư Thắng bàn bạc phương án bắt gọn Giộc. Theo kế hoạch, sau khi Giộc bàn giao chức giám đốc công an, chắc chắn sẽ về nhà người yêu là cô Nga (vợ Sơn Tiêu) ở 17 Phan Kế Bính, quận 1, TPHCM. Nửa đêm bố trí cảnh sát khu vực và Công an quận 1 đến kiểm tra và bắt tại chỗ. Từng là cấp trên của Mười Giộc nhiều thời kỳ và hiểu mức độ tinh ranh, quỷ quyệt của Giộc nên Tư Thắng bàn: “Kế hoạch này sẽ có 2 khả năng cản trở: Giộc là một tên cáo già, khi ngủ tại nhà người yêu nửa đêm bị kiểm tra y sẽ tìm cách lẩn trốn bằng mọi cách và sinh nghi. Hơn nữa, Giộc cùng đường sẽ kháng cự để tẩu thoát vì hắn có súng và rất khôn ngoan, không thể đổ máu vô ích”. Tư Thắng cho rằng, muốn bắt Giộc phải hết sức bí mật, bất ngờ trở tay không kịp. Bố trí trinh sát hình sự giỏi võ theo từ cơ quan về nhà, dừng xe nơi đèn đỏ bất ngờ kiểm tra đọc lệnh và bắt. Hoặc sắp đặt cho lãnh đạo trên mời lên làm việc  sau đó trinh sát ngoại tuyến bất ngờ ra tay.

Ngày tàn của bạo chúa Mười Giộc đã đến… Theo giấy mời làm việc của UB Kiểm tra Trung ương tại nhà khách T78, Giộc rất tinh khôn tìm đến trước 2 ngày, nhưng đồng chí phụ trách trả lời bận việc không thể tiếp và hẹn đúng như trong thư. Qủa nhiên kế hoạch bắt Giộc diễn ra rất êm ái và bài bản trong khuôn viên nhà khách T78, khi tra tay vào còng số 8, khuôn mặt ương bướng và nham hiểm của Giộc vẫn không chút thay đổi hay biến sắc.

Ngồi trong trại biệt giam, Giộc vẫn còn nghĩ ra quỷ kế để hại người theo một kịch bản dàn dựng sẵn. Giộc khai: Mỗi lần tên thiếu tá Trần Hùng vào chiến khu D đi săn đều ghé nhà H.20 (chỉ tên Nguyễn Văn Sang) thực ra là tìm căn cứ khu ủy miền Đông và Trung ương Cục để chỉ điểm cho Mỹ ném bom hủy diệt. Giộc khai tên Hùng thường ngủ nhà tên Sang có tiết lộ, ngoài việc tìm mục tiêu trên, còn tìm cách liên hệ với cơ sở mật của tình báo Hùng là ông Huỳnh Việt Thắng… Cán bộ an ninh trực tiếp hỏi cung và đối chất với tên Sang (H.20) nhận diện ảnh Trần Hùng cũng không biết, hỏi tên Tư Thắng, Việt Thắng, Mười Qùy cũng không biết. Giộc tưởng mình khôn ngoan hơn tất cả vì nghĩ rằng tên Sang H.20 đã vượt biên không ngờ vẫn còn trong trại giam.

Phiên tòa sơ chung thẩm xét xử Mười Giộc tại hội trường lớn tỉnh Đồng Nai là một phiên tòa lịch sử của ngành tòa án Việt Nam do Phó Chánh tòa phúc thẩm tối cao Phạm Như Phấn làm chủ tọa, Tư Thắng đứng sau rèm chỉ huy. Trước Tòa, Giộc vẫn ngoan cố nói: Chỉ khi nào giải phóng khỏi nước Mỹ, lấy hồ sơ Năm Trang, Ba Lan xem mới thấy họ làm cho CIA. Liên quan đến Nguyễn Văn Sang (H20), Tòa đưa lên công đường, Giộc tái mét không còn hột máu trên mặt. Sang khai bị Giộc bắt đánh đập ép cung nhiều lần, ép khai hồ sơ giả mới để yên cho vợ và 8 người con nhỏ dại. Nếu nghe lời, vợ con được sống sung sướng, được cấp xe hơi cho chạy, nếu cãi lời sẽ giam và giết hết. Lời khai của Sang đã khiến Giộc ngã quỵ không nói một lời nào thêm. Sau 3 ngày xét xử, Tòa tuyên án Tử hình Nguyễn Hữu Giộc và Vũ Cao Thanh. Vụ án kết thúc trong niềm vui khôn tả của hàng ngàn người dân, đặc biệt là những người từng phải chết oan, tù tội và nhục hình do Mười Giộc gây ra. Kẻ ác phải đền tội.

Hoàng Đức Tâm

Say tình, Nguyễn Hữu Giộc cựu giám đốc công an tỉnh Đồng Nai chìm vào tội ác

 16:23 11/11/2013

"Trong những năm 1978 - 1979, công an tỉnh Đồng Nai được giao nhiệm vụ mua sắm phương tiện, tổ chức cho một số ngoại kiều có nguyện vọng được hồi hương để đoàn tụ gia đình...

...Quá trình thực hiện chủ trương nhân đạo này đã phát sinh nhiều tiêu cực khiến thất thoát hàng trăm kg vàng. Điều khiến dư luận bàng hoàng bởi chủ mưu cầm đầu chính là Nguyễn Hữu Giộc, khi ấy là giám đốc công an tỉnh Đồng Nai. Sau ngày Giộc bị tuyên án tử hình, vụ án tiếp tục được điều tra mở rộng", TS. Dương Thanh Biểu, nguyên phó viện trưởng VKSNDTC - tác giả cuốn hồi ký "Theo dòng công lý" hồi tưởng lại về vụ án một thời gây chấn động.

Say tình, chìm vào tội ác

Những năm cuối thập kỷ 70, nhắc đến vụ án tham nhũng hàng  trăm cây vàng xảy ra ở Đồng Nai nhiều người đều biết đến. Đáng nói nhất là trường hợp tham nhũng của Nguyễn Hữu Giộc (hay còn gọi là Mười Vân, Mười Giộc) - nguyên là giám đốc công an tỉnh Đồng Nai.

Thời đó, Mười Vân nổi đình nổi đám khi trở thành tình nhân của ả gián điệp Cyrnos Kim Anh - vợ bé của Tổng thống nguỵ Nguyễn Văn Thiệu. Kim Anh là người đã gây ra nhiều tội ác, tổ chức đường dây vượt biên quy mô lớn, với hàng ngàn chuyến đưa người vượt biên, thu lời hơn nửa tấn vàng.

Khi ấy, chính Mười Vân đã cùng Cyrnos Kim Anh dày công thực hiện âm mưu hãm hại nhiều cán bộ cao cấp và kết thúc bằng kế hoạch cùng nhau vượt biên sang Mỹ để sống trong "thiên đường tình ái". Ai ngờ, trong cuộc chơi nghiệt ngã đó, Kim Anh đã cao tay chiến thắng và hưởng thụ cuộc sống xa hoa ở đất khách, còn Mười Vân phải trả giá cho tội ác bằng chính mạng sống của mình.

Thời điểm đó, TS. Dương Thanh Biểu là điều tra viên cao cấp của vụ án này. Ông kể: "Đây là một vụ án đặc biệt nghiêm trọng. Khi ấy, Nguyễn Hữu Giộc bị truy tố với nhiều tội danh, trong đó có tội lạm dụng chức quyền và sử dụng trái nguyên tắc, pháp luật người bị giam (thả Kim Anh và nhiều tội phạm khác); tội cố ý làm sai lệch hồ sơ vụ án gây hậu quả nghiêm trọng (tạo chứng cứ giả để bắt oan, sai nhiều cán bộ cao cấp); tội tổ chức đưa người trốn đi nước ngoài trái phép; tội tham ô tài sản XHCN (thu và chiếm đoạt 1.979 lượng vàng); tội nhận hối lộ; tội cố ý làm trái nguyên tắc, chính sách, chế độ, thể lệ kinh tế gây thiệt hại nghiêm trọng tài sản XHCN.

Với những bằng chứng không thể chối cãi, ngày 1/11/1984, bản án sơ thẩm đồng thời là chung thẩm số 01-HS/SCT đã tuyên phạt Nguyễn Hữu Giộc án tử hình, còn một số bị cáo khác bị tuyên phạt tù có thời hạn.

Sau vụ án Nguyễn Hữu Giộc một thời gian dài thì một vấn đề khiến dư luận hết sức quan tâm, đó là hàng loạt cán bộ thuộc phòng Bảo vệ chính trị công an Đồng Nai bị khởi tố và bắt tạm giam vì đã quan hệ với các phần tử xấu tổ chức nhiều chuyến trốn đi nước ngoài để thu tiền vàng nhưng chưa bị xử lý. Để đảm bảo tính khách quan, trong quá trình điều tra, ban chuyên án N2 được thành lập do đồng chí Đỗ Quang Minh, viện trưởng VKSND tỉnh Đồng Nai làm trưởng ban.

Đằng sau thỏi vàng 1kg

Một trong những nội dung liên quan đến vụ án là việc điều tra, xét hỏi làm rõ số vàng của con tàu do Mười Vân (tức Nguyễn Hữu Giộc) chỉ đạo công an Vũng Tàu (trước thuộc tỉnh Đồng Nai) thu và nộp cho ông, trong đó có thỏi vàng 1kg mà dư luận cho rằng Mười Vân và những người có trách nhiệm của công an Đồng Nai chưa nộp cho ngân hàng. Đây cũng là tình tiết thú vị nhất của vụ án này, trong đó một trong những nhân vật liên quan là ông Bùi Đình Kiểm, phó giám đốc công an tỉnh Đồng Nai.

Theo hồ sơ vụ án, vào khoảng tháng 3/1978, Mười Vân lúc đó là giám đốc công an tỉnh Đồng Nai tổ chức chuyến tàu cho người đi xuất cảnh tại Bãi Dâu (Vũng Tàu). Số vàng mà công an Vũng Tàu thu được theo kiểm kê ngày 13/3/1978 là 500 lượng, 6 chỉ, 8 phân, 6 ly, cân nặng 18kg 750. Trong đó có 1 thỏi ký hiệu 411109-9999 nặng 1kg. Ngày 21/3/1978, công an Vũng Tàu đã giao nộp số vàng của con tàu trên cho Mười Vân, giám đốc công an tỉnh Đồng Nai. Bên giao là ông Châu Phi Cơ, bà Đỗ Thị Duy và Lê Thị Sáu. Bên nhận có ông Bùi Đình Kiểm và Phạm Hùng Sơn, phó ban Thanh tra công an Đồng Nai. Số lượng như kê biên, trong đó có thỏi vàng ký hiệu 411109-9999 nặng 1kg. Sau đó, ông Kiểm đã trực tiếp giao số vàng này cho Mười Vân.

Tháng 8/1979, Mười Vân đã nộp số vàng trên cho ngân hàng có sự chứng kiến và giám sát của ông Bùi Đình Kiểm. Bản án xét xử Mười Vân trước đây khẳng định: Riêng về khoản 461kg 209 trong số vàng do Mười Vân giữ tại nhà với vợ y, thời gian hơn 6 tháng mới nộp cho ngân hàng còn bị thiếu, thì cho đến nay vẫn chưa thể làm rõ.

Tuy nhiên, trong quá trình xét xử, Mười Vân không nhận mà đổ cho hai ông Sáu Bùi (Bùi Đình Kiểm) và Sáu Sơn (Phạm Hùng Sơn) là hai người trực tiếp giao nộp vàng cho ngân hàng tại nhà riêng của Mười Vân. Đây chính là mấu chốt của vụ án. Xin nói lại cho rõ về vấn đề này là: Mặc dù trong biên bản kiểm kê đều đúng nhưng trong quá trình điều tra, xét xử vụ án Nguyễn Hữu Giộc thì thực tế còn thiếu 1 thỏi vàng mang ký hiệu 411109-9999.

Khi nhắc đến ông Bùi Đình Kiểm, nhiều người khẳng định ông là một người lãnh đạo liêm khiết. Điều này được nhiều người khẳng định, sau khi nghỉ hưu, hai vợ chồng ông với hai người con vẫn ở trong một ngôi nhà tuềnh toàng, rách nát. Song để tìm dấu vết của vụ thất thoát 1kg vàng, ban chuyên án đã trực tiếp về nhà ông Kiểm ở thị xã Bà Rịa để tìm hiểu. Sau ngày đầu tiên tìm kiếm tài liệu không có kết quả, ngày thứ hai cán bộ trong ban chuyên án tiếp tục làm việc với ông Kiểm.

Trong đó, quan trọng nhất là xem lại giấy tờ mà ông còn lưu lại, xem có gì liên quan đến số vàng Mười Vân giao nộp cho ngân hàng hay không. Quá trình tìm kiếm trong đống sổ sách của ông, vị cán bộ trong ban chuyên án thấy một cuốn lịch tại ngày 1/8/1979 có dòng chữ viết bằng mực đã nhòe: 1kg = ½. Đây chính là thời gian mà ông Bùi Đình Kiểm cùng một số người nộp số vàng do Mười Vân cất giữ vào ngân hàng.

Giải mã những nghi vấn

Khi vị cán bộ này đưa cho ông Kiểm, thì ông không trả lời ngay mà xem rất kỹ. Ông giở từng trang một rồi lại quay lại về  trang có những con số trên. Ông gật đầu: "Đúng là chữ tôi rồi. Nhưng tôi cũng không hiểu tại sao viết thế này. Để tôi nghĩ chút đã". Một tay cầm cuốn lịch, một tay ông bỗng đánh bốp vào đùi: "Thôi chết rồi các chú ơi. Bây giờ tôi mới nhớ! Lúc ông Mười Vân kêu tụi tôi đến nộp vàng cho ngân hàng, họ tiến hành cân từng mã. Đến thỏi vàng 1kg thì không cân được. Vì chiếc cân của ngân hàng lúc đó chỉ cân được mỗi mã dưới 0,5kg nên thỏi vàng ấy phải cắt ra làm đôi để cân. Vì vậy tôi mới viết 1kg = ½".

Tại cuộc họp ban chuyên án, sau khi nghe báo cáo của hai cán bộ xuống nhà ông Kiểm, đủ cơ sở để khẳng định: Số vàng thu được của con tàu là 500 lượng và đã nộp đủ cho ngân hàng. Chuyện thỏi vàng 1kg thế là xong.

Liên quan đến vụ án này, sau quá trình mở rộng điều tra, đến ngày 20/12/1988, TAND Đồng Nai đã xử phạt nhiều cán bộ khác về tội: Tham ô, lừa đảo chiếm đoạt tài sản XHCN, nhận hối lộ và tổ chức cho người trốn ra nước ngoài. Một số bị cáo khác cũng nhận các bản án nghiêm khắc về tội che giấu tội phạm... Chuyên án kết thúc.

Hiện TS. Dương Thanh Biểu đang phải điều trị bệnh tại Singapore tuy nhiên ông vẫn tham gia, tư vấn về công tác tố tụng lúc về nước. Khi rảnh rỗi ông lại say mê đọc lại những trang nhật ký, những bài báo, tài liệu về các vụ án vang động một thời để suy ngẫm về thời cuộc. Đây là cách để ông trải lòng với quá khứ đã qua, để nhớ về đồng đội, những người vẫn được ông thầm gọi khi nỗi nhớ lại dâng lên. Đồng thời, đây cũng là dịp để tri ân với bạn bè, đồng nghiệp đã gắn bó với cuộc đời mình trong những thời đoạn lịch sử đầy biến động.              

Phiên tòa xét xử Mười Giộc tại hội trường lớn tỉnh Đồng Nai là một phiên tòa lịch sử của ngành tòa án Việt Nam do Phó Chánh tòa Phúc thẩm TANDTC Phạm Như Phấn làm chủ tọa. Trước tòa, Giộc vẫn ngoan cố nói: "Chỉ khi nào giải phóng khỏi nước Mỹ, lấy hồ sơ Năm Trang, Ba Lan xem mới thấy họ làm cho CIA". Liên quan đến Nguyễn Văn Sang (H20), tòa đưa lên công đường, Giộc tái mét không còn hột máu trên mặt. Sang khai bị Giộc bắt đánh đập ép cung nhiều lần, ép khai hồ sơ giả mới để yên cho vợ và 8 người con nhỏ dại. Nếu nghe lời Giộc, vợ con được sống sung sướng, được cấp xe hơi cho chạy, nếu cãi lời sẽ giam và giết hết. Lời khai của Sang đã khiến Giộc không nói được thêm một lời nào nữa. Sau 3 ngày xét xử, tòa tuyên án tử hình Nguyễn Hữu Giộc. Vụ án kết thúc trong niềm vui khôn tả của hàng ngàn người dân, đặc biệt là những người từng phải chết oan, tù tội và nhục hình do Mười Giộc gây ra.

Cao Tuân


Nàng Cynos Kim Anh – vợ bé của Tổng thống Thiệu

Chủ nhật, 05/10/2014, 10:37 (GMT+7)

(Xã hội) - Phụ tá của Tổng thống Thiệu đã dâng một “báu vật” đặc biệt cho sếp, đó là Kim Anh Cyrnos xinh đẹp. Sau đó, Thiệu đã chống lưng để cho cô “vợ bé” bước vào chính trường.

Đệ nhị phu nhân

Thời ấy, ở Sài Gòn, có một dược sĩ nổi tiếng giàu có nhờ buôn lậu thuốc Tây tên Nguyễn Cao Thăng. Thăng đã lo lót trở thành “phụ tá Tổng thống”. Thăng có người tình xinh đẹp tên Trần Thị Kim Anh, chủ một quán bar – vũ trường mang tên Cyrnos tại thành phố biển Vũng Tàu, vì vậy mà có biệt danh Cyrnos Kim Anh.

Thăng đã “tham mưu” cho Thiệu thường xuyên tổ chức hội họp tại Vũng Tàu vào các ngày cuối tuần, rồi ngầm dâng hiến “báu vật” Cyrnos Kim Anh cho sếp.

Kết quả của những ngày đêm “họp hội cơ mật” tại Vũng Tàu, nàng Cyrnos Kim Anh sinh một cậu con trai. Một số tướng lĩnh Sài Gòn cũ hay nói mỉa mai “đó là hoàng tử thứ tư”.

Hoàng tử thứ tư có phải là “con Rồng” hay không, chỉ có trời mới biết vì trước đó, bà chủ quán bar Cyrnos từng làm vợ hờ cho Nguyễn Cao Thăng. Sau khi sinh ra được ít lâu, cậu bé này bỗng dưng… biến mất như chưa hề có mặt trên đời.

Người ta đồn rằng nàng Kim Anh Cyrnos đã gửi con cho người khác nuôi ở một nơi bí mật, lớn lên cậu bé được đưa ra nước ngoài du học. Còn nàng Kim Anh Cyrnos thì từ giã quán bar, vũ trường Cyrnos ở Vũng Tàu nhảy vào chính trường, được Nguyễn Văn Thiệu chống lưng đưa lên làm dân biểu quốc hội, tức bà nghị Kim Anh danh giá một thời ở Hạ nghị viện Sài Gòn.

Theo lời kể lại của những người thân cận Tổng thống Thiệu, thực ra nàng Kim Anh không thuộc hàng mỹ nhân rực rỡ lúc bấy giờ. Nàng có vóc dáng béo tròn, da trắng và cặp mắt cực kỳ lẳng lơ. Ở người đàn bà này luôn toát lên vẻ dâm đãng, háo sắc và nặng mùi cave hơn là một phụ nữ đài các, quý tộc sang trọng.

Nhưng tạo hóa luôn công bằng và đa đoan một chút, khi ban cho người đàn bà này vài khiếm khuyết về tiêu chuẩn một mỹ nữ, thì lại ban cho sự khôn ngoan đáo để của con gái đất Bắc: Ăn nói rất duyên, biết làm hài lòng các đấng mày râu hạng sang nhất trong xã hội thượng lưu và quyền lực, biết lẳng lơ để mồi chài và lao vào vồ lấy con mồi để leo lên nấc thang danh vọng, quyền lực và bạc tiền.

Khu vực bờ biển Hồ Cốc, Bình Châu, Long Hải - Bà Rịa - nơi dân vượt biên từng tìm đến móc nối với Kim Anh Cyrnos và đồng bọn.

Chàng đi, nàng ở lại

Sau bài diễn văn từ chức dài lê thê không đầu, không đuôi trên đài truyền hình, vị tổng thống hết thời lẳng lặng đem theo tốp lính bảo vệ chuồn khỏi Dinh Độc Lập. Đêm 25/4/1975, chuyến xe đặc biệt đã đưa Nguyễn Văn Thiệu ra phi trường Tân Sơn Nhất.

Không ai biết vào thời khắc nghiệt ngã ấy, nàng vợ bé của Thiệu đang ở đâu và làm gì? Chỉ biết rằng, lúc 21h15, Thiệu được Đại sứ, Cố vấn Mỹ đưa tiễn một cách lặng lẽ, bí mật ra sân bay Tân Sơn Nhất trên chuyến bay C118 sang Đài Loan mà không hề có mặt Kim Anh hay một người phụ nữ nào khác.

Ai cũng biết, Thiệu yêu vợ bé Kim Anh Cyrnos hơn cả đệ nhất phu nhân Mai Anh, như thế không thể nào có chuyện bỏ rơi Kim Anh lại Việt Nam, thay vì hoàn toàn có thể bố trí, dàn xếp cho ra hải ngoại định cư trước giờ Thiệu ra đi.

Khi sang Đài Loan và Anh quốc định cư, Thiệu không chung sống với bà Mai Anh mà sống một mình, lặng lẽ và ẩn dật, tránh né mọi tiếp xúc và gặp gỡ báo giới, quan chức, tướng tá dưới trướng ngày xưa.

Cho mãi đến khi nàng Kim Anh – Cyrnos lừa được nhân tình là Nguyễn Hữu Giộc (tức Mười Vân – Giám đốc Công an tỉnh Đồng Nai thời kỳ đó), vượt biên sang Mỹ, Thiệu quay qua Mỹ định cư và sống với nàng Cyrnos Kim Anh. Lúc đó, chuyện tình Nguyễn Văn Thiệu – Cyrnos Kim Anh mới được viết lại một cách đầy đủ hơn.

Chuyện Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu đào thoát không mang theo nàng Kim Anh Cynos trong giờ phút cuối cùng, cũng như nghi vấn đứa con rơi của ông ta với người tình Kim Anh Cynos vẫn còn là một ẩn số cho tới ngày Nguyễn Văn Thiệu rời Việt Nam.

Sau ngày 30/4/1975, Trần Thị Kim Anh bị bắt đi cải tạo tập trung tại trại giam Tân Hiệp, TP Biên Hòa – Đồng Nai. Tại đây, Kim Anh Cynos có cơ hội gặp gỡ một người đàn ông khác, một cán bộ cách mạng biến chất và một lần nữa ả đã dùng nhan sắc và sự hấp dẫn của mình để mồi chài Nguyễn Hữu Giộc.

Bà được Nguyễn Hữu Giộc ký lệnh trả tự do, thoát khỏi trại giam Tân Hiệp, sống lén lút với nhau “già nhân ngãi non nghĩa vợ chồng”.

Nàng Kim Anh và vụ án có tên Mười Giộc

Trong bối cảnh đất nước phức tạp, nhiều khó khăn sau ngày hoà bình, độc lập thống nhất, đã có một vài cán bộ biến chất, tha hóa dẫn đến phản bội Tổ quốc, phản bội cách mạng, phản bội nhân dân. Trường hợp như Nguyễn Hữu Giộc (còn có tên gọi khác là Mười Vân) – nguyên là Giám đốc Công an tỉnh Đồng Nai là một điển hình.

Từng là cán bộ có nhiều sai phạm, gây ra nhiều cái chết oan ức của đồng đội trong chiến tranh, không hiểu bằng cách nào mà Mười Vân (quê xã Long Định, huyện Cần Đước, tỉnh Long An) lại ngoi lên tới vị trí Giám đốc Công an tỉnh Đồng Nai.

Khi đã có quyền hành nắm trong tay, những mưu mô thâm hiểm và độc ác của Nguyễn Hữu Giộc như sống lại, đặc biệt, trong vụ án liên quan đến việc để xổng chuồng con hồ li tinh Kim Anh – là vợ bé của Tổng thống Sài Gòn Nguyễn Văn Thiệu.

Từng là một gián điệp lão luyện, từng là một phụ nữ quá dày kinh nghiệm chốn tình trường, đến cả Thiệu còn không thoát khỏi nanh vuốt hồ li thì hạng phàm phu, dâm đãng và háo sắc như Mười Giộc làm sao tránh khỏi. Ít lâu, sau những lần gặp gỡ, ân ái nồng nàn, Mười Giộc đã ký lệnh thả Kim Anh ra khỏi trại giam, trả tự do để dễ bề hẹn hò, tình tứ tránh tai mắt người đời.

Ra ngoài, vừa xỏ mũi được Mười Giộc, nàng Kim Anh Cyrnos và đồng bọn dựa dẫm vào nhân tình Mười Vân – vốn có thế lực rất mạnh – xúc tiến ngay kế hoạch lập thành một đường dây tổ chức vượt biên rất qui mô cho những thành phần bất mãn chế độ và liên quan đến chế độ Sài Gòn cũ.

Tại khu vực bờ biển Hồ Cốc, Bình Châu, Long Hải – Bà Rịa, dân vượt biên từ Sài Gòn và các nơi ngùn ngụt tìm đến mỗi ngày, tìm cách móc nối đường dây do Kim Anh làm chủ để được “mua bãi” vượt biên an toàn mà không hề có bất cứ cuộc kiểm tra, truy đuổi nào.

Số vàng bạc, đá quý và tiền đôla thu được hàng bao tải mỗi đêm, Mười Vân và Kim Anh tha hồ hưởng thụ, trụy lạc và rắp tâm chuẩn bị cho một âm mưu lớn về sau.

Âm mưu đó là, sau khi thu hơn nửa tấn vàng, Mười Vân bố trí cho Kim Anh và số tài sản bất chính kếch sù lên tàu lớn vượt biên sang Mỹ trước, mua nhà cửa, sắm điền sản chờ ngày Mười Vân bỏ trốn sang đoàn tụ, an hưởng đến già nơi “thiên đường tình ái”.

Sang Mỹ quốc an toàn, Kim Anh tìm cách liên hệ ngay với Nguyễn Văn Thiệu đang sống lưu vong tại Anh và lên kế hoạch “phản kèo” viết đơn thư, gửi hình ảnh, phim quay những cảnh ái ân mặn nồng và thu tiền vàng cho người vượt biên gửi về Việt Nam tố cáo tội ác của Mười Vân.

Năm 1983, phiên tòa đặc biệt sơ chung thẩm xét xử Nguyễn Hữu Giộc và đồng bọn đã diễn ra 3 ngày tại hội trường lớn tỉnh Đồng Nai. Công lý đã được thực thi, Nguyễn Hữu Giộc bị tuyên án tử hình. Biết không thể còn ân huệ nào dành cho tội ác đã gây ra, Mười Giộc không kháng án.

Trong khi đó, trên nước Mỹ xa xôi, nàng Kim Anh Cyrnos đang hưởng thụ cuộc sống xa hoa cùng người chồng cựu Tồng thống Nguyễn Văn Thiệu cho đến lúc cuối đời.

(Theo Tri Thức)

“Thiên đường tình ái” chôn vùi tội ác người tình của vợ bé Nguyễn Văn Thiệu

Thứ bảy, 30/03/2013, 12:12 (GMT+7)

Trở lại với bối cảnh miền Nam những năm đầu giải phóng, tình hình chính trị, an ninh xã hội vô cùng phức tạp. Nền kinh tế sau chiến tranh rơi vào hoàn cảnh khó khăn, lạc hậu và sa sút mọi mặt khi vừa phải đương đầu với thù trong, giặc ngoài. Tàn dư chế độ cũ để lại quá nhiều thứ cần phải giải quyết, vết thương chiến tranh chưa lành lại tứa máu vì chiến tranh biên giới phía Bắc, Tây Nam.

Làn sóng Hoa kiều hồi hương, làn sóng vượt biên rầm rộ khiến cho tình hình an ninh, trật tự xã hội thêm căng thẳng. Trên lĩnh vực văn hóa, nghệ thuật, mọi người còn nhớ như in hình ảnh người nghệ sĩ tài sắc cải lương Thanh Nga và gia đình bị ám sát ngã gục trên sân khấu với hai vai diễn rất thành công về Trưng Trắc (Tiếng trống Mê Linh) và Dương Vân Nga (trong vở Thái Hậu Dương Vân Nga).

Dọc theo bờ biển duyên hải miền Trung, miền Nam, từ Qui Nhơn, Đại Lãnh, Nha Trang, Mũi Né (Phan Thiết), Long Hải (Bà Rịa – Vũng Tàu), Cần Giờ (TPHCM), Tân Thành (Gò Công – Tiền Giang), Bình Đại, Thạnh Phú (Bến Tre), Ba Động, Duyên Hải (Trà Vinh), Vĩnh Châu (Sóc Trăng), Nhà Mát (Bạc Liêu), Năm Căn (Cà Mau) đến Rạch Giá, Hà Tiên (Kiên Giang) lúc nào cũng có sẵn người chực chờ trên các tàu đánh cá, lén lút ra khơi trong đêm, bỏ gia đình, quê hương và tổ quốc ra đi, để vượt biên sang Thái Lan, Philippines, Singapore, Malaysia… tìm kiếm thiên đường trên đất Mỹ và tạo sự sống ích kỷ cho riêng mình theo lời xúi giục của bọn phản động và các thế lực thù địch.

Trong bối cảnh đất nước phức tạp, nhiều khó khăn như thế, ngay sau ngày hoà bình, độc lập thống nhất Tổ quốc, đã có một vài cán bộ biến chất, tha hóa dẫn đến phản bội Tổ quốc, phản bội cách mạng, phản bội nhân dân. Trường hợp như Nguyễn Hữu Giộc (còn có tên gọi khác là Mười Vân, Mười Giộc, Nguyễn Hoàng Vân) – nguyên là Giám đốc Công an tỉnh Đồng Nai là một điển hình cho tội ác này.

Đặc biệt nghiêm trọng khi chính Mười Vân trở thành tình nhân của ả gián điệp đội lốt hồ ly tinh có tên Cyrnos Kim Anh – là vợ bé của Tổng thống tay sai Nguyễn Văn Thiệu, cùng nhau gây ra nhiều tội ác, tổ chức đường dây vượt biên qui mô lớn, với hàng trăm, hàng ngàn chuyến đưa người vượt biên, thu lời vô số tiền bạc, đá quý và hơn nửa tấn vàng. Mười Vân đã cùng “bóng hồng dinh Độc Lập” Cyrnos Kim Anh dày công thực hiện âm mưu hãm hại nhiều cán bộ cao cấp và kết thúc bằng kế hoạch cùng nhau vượt biên sang Mỹ để sống trong “thiên đường tình ái”.

Phía trước nhà lao Tam Hiệp còn lại

Thế nhưng, trong cuộc chơi nghiệt ngã này, nàng vợ bé của Nguyễn Văn Thiệu đã cao tay và chiến thắng, còn Mười Vân phải trả giá cho tội ác bằng chính mạng sống của mình.

Nguyễn Hữu Giộc (Mười Vân) với bản cáo trạng tội ác dày cộm không ai phát hiện

Một cán bộ ngành công an từng là cấp trên của Nguyễn Hữu Giộc là người cùng quê hương Long Định, Cần Đước, Long An, từng bị Mười Giộc vu cáo, hãm hại bất thành đã ngậm ngùi tiếc rẻ: “Nếu không nhúng tay vào tội ác tày trời, thì cậu ấy là một con người rất giỏi giang, bản lĩnh. Gia đình, dòng họ của Nguyễn Hữu Giộc không có ai là người độc ác, tàn bạo như cậu ta. Họ là những nông dân hiền lành, chất phác…”.

Nguyễn Hữu Giộc là con trai ông Nguyễn Văn Nài (Chín Nài) nhà gần sông Rạch Chanh, ấp Long Kim, xã Long Định, huyện Cần Đước, tỉnh Long An. Gia đình ông Chín có vài ba mẫu ruộng, quanh năm quần quật vẫn không chút dư dả. Ông Chín tậu thêm một chiếc ghe nhỏ, chở chiếu dệt tại Long Định ngược sông Vàm Cỏ Đông lên bán ở vùng Gò Dầu, Trảng Bàng, Tây Ninh những khi xong việc ruộng đồng, rồi ông mua hàng nông sản về Long Định, Cần Đước bán lại kiếm lời.

Khoảng năm 1948, Nguyễn Hữu Giộc gia nhập đơn vị Công an huyện Cần Đước, lúc bấy giờ đơn vị đóng quân tại xã Long Định. Do tình hình khó khăn, phức tạp của những năm 1948-1949, nên Công an huyện chia thành hai khu A và khu B. Ông Tr.V.T. –Trưởng Công an huyện Cần Đước phụ trách khu A, còn Nguyễn Hữu Giộc – Phó Công an huyện phụ trách khu B bao gồm cả khu vực Cần Giờ, Cần Giuộc ngày nay.

Năm 1950, Nguyễn Hữu Giộc đề xuất,  xin lệnh cấp trên để phá vụ án gọi là “Đại Việt quốc dân Đảng” tại xã Lý Nhơn (Rừng Sác). Bất chấp sự thật đúng sai, Mười Giộc cho bắt giam Nguyễn Anh Trấn – người cầm đầu và mấy mươi người khác. Ông Trấn là người may mắn còn sống sót đến giờ.

Thật ra đây là nhóm cán bộ, chiến sĩ thường xuyên tụ tập ăn nhậu, bàn tán chuyện chính trị xã hội theo kiểu giang hồ Bảy Viễn. Họ không hề có tổ chức phản động chống lại chính quyền Việt Minh gì, sống ở vùng sông nước, hẻo lánh dưới sông cá sấu lúc nhúc, trên rừng cọp beo gầm thét, đời sống lục lâm thảo khấu khiến họ tựa vào nhau, liên kết bè đảng như kiểu Lương Sơn Bạc.

Trong số này có anh Nguyễn Văn Thiết – Huyện đội phó bị Mười Giộc bắt giam và bị tra tấn đến chết. Sau đó, Nguyễn Hữu Giộc lập báo cáo láo lên Huyện ủy nói anh Thiết tự tử trong trại giam và lập bản báo cáo tội trạng của “Đại Việt quốc dân Đảng” lừa bịp cấp trên.

Trong hoàn cảnh chiến tranh, hoạt động bán công khai, không ai có thời gian để thẩm định, xác minh thực hư vụ việc xảy ra tại khu vực heo hút, xa xôi như Rừng Sác – Cần Giờ. Chính hoàn cảnh khó khăn chung ấy đã tạo ra kẽ hở cho những kẻ xấu lợi dụng quyền hạn tác oai, tác quái thiên hạ.

Dù ai đó biết không phải là sự thật, là oan sai nhưng đành im lặng, nếu lên tiếng sợ bị liên lụy đến tính mạng. Do vậy mà mọi việc rơi vào im lặng, nỗi căm hờn, uất ức trong những gia đình bị oan sai dâng trào đến tận trời xanh.

Cũng tại đây, trong thời gian làm Phó Công an huyện phụ trách khu B, Nguyễn Hữu Giộc đã hoành hành, bắt giết oan sai 82 người, gây tang tóc cho hàng trăm gia đình, thân nhân khác, oan sai ngập trời, tối mờ nhật nguyệt. Cho mãi đến ngày Nguyễn Hữu Giộc dựa cột tử hình đền tội, 82 gia đình oan sai mới được phục hồi danh dự và công trạng trong sự mừng vui vỡ òa và niềm tin vào công lý là có thật ở trên đời.

Bãi biển Hồ Cốc

Chính ông Tr. V. T. – sau này làm lãnh đạo Cục Thống kê TP. HCM từ thời mới giải phóng đã mạnh dạn lên tiếng tố cáo những tội ác của Mười Giộc gây ra mà ông từng biết khi phụ trách Công an huyện Cần Đước ngày xưa với nỗi niềm hối hận vô cùng. Ông đề nghị những cán bộ thân hữu cấp trên tìm mọi cách ngăn chặn không để Mười Giộc trèo lên ghế Giám đốc Công an, sợ rằng tội ác sẽ tiếp diễn. Quả nhiên điều ông T. lo đã thành sự thật…

Một buổi sáng tháng 6/2011, chúng tôi vào Bệnh viện Thống Nhất – TP. HCM thăm ông Nguyễn Văn Nam (tức Sáu Nam, Sáu Méo) đã ngoài 80 tuổi đang nằm trị bệnh đau xương khớp. Câu chuyện về Mười Giộc làm mưa làm gió một thời ở Cần Đước đã khiến ông như tỉnh táo trở lại và nóng hổi như mới hôm nào lần lượt hiện về. Chính ông cũng là một nạn nhân bị Mười Giộc gọi về trình diện vì tình nghi liên quan đến Đại Việt Quốc dân Đảng ngày đó. Ông cười móm mém: “Nếu hồi đó tui về, chắc bây giờ xanh cỏ, không còn ở đây rồi”.

Ông nhận lệnh triệu hồi, nhưng cương quyết chống đối không về trình diện vì biết mình không có tội tình gì cả. Hơn nữa, ông biết kẻ xấu đang rắp tâm hãm hại người tốt. Ông từng nghĩ, thà chết tại ngay mảnh đất vườn nhà, chứ không chết dưới bàn tay những kẻ xấu, hãm hại đồng đội…

Ông nhớ khá rõ chuyện anh Thiết – Huyện đội phó chết trong tư thế ngồi lưng dựa vào vách, không giống một người thắt cổ tự tử như báo cáo của Nguyễn Hữu Giộc lên cấp trên. Ông Sáu Nam là một trong những tù nhân nổi dậy phá nhà lao Tân Hiệp – Biên Hòa năm xưa.

Từng là Bí thư Huyện ủy Cần Đước những năm đầu giải phóng, ông và bà nhà (Chánh án Tòa án huyện) được Tòa án mời, yêu cầu tường thuật lại vụ việc năm 1950 với tư cách là nhân chứng sống để Tòa án có thêm đầy đủ chứng cứ tội ác trừng trị Mười Giộc thích đáng, tâm phục khẩu phục. Nhưng lúc ấy, chẳng biết nghĩ sao, ông quên ghi ra giấy, mà lên gặp trực tiếp để trình bày trung thực nhất những gì mình thấy, mình biết, mình nghe.

Tánh cương trực của ông đến giờ vẫn còn nguyên như vậy. Cả khi ông quan niệm một cách dè dặt rằng sai lầm lúc ấy là sai lầm của tập thể chứ không thuộc về cá nhân một ai. Cách nghĩ của ông Sáu không sai, nhưng bản chất và bộ mặt thật của Mười Giộc sau này, ông không có điều kiện tỏ tường.

Giờ nhắc lại chuyện cũ, ông và hàng trăm gia đình ở Cần Đước, Cần Giờ vẫn còn nhớ như in công trạng người cách mạng kiên trung đồng hương với ông, từng là Phó Chánh án Tòa án Nhân dân tối cao Huỳnh Việt Thắng (Tư Thắng, Mười Qùy) – một cán bộ từng là lãnh đạo Ty Công an ngày trước đã đem lại công lý, công bằng trả lại cho 82 gia đình có người thân bị oan sai năm xưa.

Năm 1954, Nguyễn Hữu Giộc tập kết ra miền Bắc, có thời gian làm Phó phòng CS trị an Ty Công an tỉnh Hòa Bình. Có chuyện kể lại rằng: Trong một đêm đi săn thú rừng, Mười Giộc đã bắn chết một đồng chí cán bộ cùng cơ quan. Câu chuyện này tuy chưa được xác minh đầy đủ, nhưng được nhiều người biết chuyện kể lại rất giống nhau.

Điều bất ngờ là sau đó, người vợ tay ấp má kề chung chăn gối của đồng chí ấy, đã làm đơn “bãi nại” cho Mười Giộc, xác nhận là “bắn nhầm” chứ không phải cố ý “ngộ sát” giúp Mười Giộc thoát khỏi án tù tội. Cho mãi đến sau này nhiều người phát hiện ra, cô vợ nhà kia từng là nhân tình của Mười Giộc, thì không ai lạ gì mưu gian kế độc tự xưa đến nay “giết chồng đoạt vợ”. Nhưng đã quá muộn màng, không đủ chứng cớ truy tội.

Nhưng sự việc bị cuốn theo lịch sử bởi lúc ấy cả miền Bắc đang tập trung sức lực đánh trả các cuộc đánh phá bằng không quân của Mỹ. Miền Nam đang dậy lên phong trào Đồng khởi đấu tranh bằng vũ trang kết hợp đấu tranh chính trị. Miền Bắc thắng lợi vang dội công cuộc xây dựng Chủ nghĩa xã hội sau Đại hội Đảng toàn quốc mùa xuân 1961, làm hậu phương vững chắc cho miền Nam đánh Mỹ. Cả nước đang tất cả vì miền Nam.

Vào thời chiến tranh, tất cả tập trung cho tiền tuyến đánh Mỹ, tất cả vì miền Nam ruột thịt, những vụ việc thật giả rất dễ lẫn lộn mơ hồ, không có điều kiện để điều tra, xác minh kỹ lưỡng như bây giờ. Có thể vì thế mà những kẻ làm nhiều điều ác như Mười Vân đã thoát tội cũng nên.

Một góc bãi biển Hồ Cốc

Năm 1962, Nguyễn Hữu Giộc lên đường về miền Nam chiến đấu như bao chiến sĩ, cán bộ ngày ấy, không ai biết gì đến quá khứ đầy tội lỗi của y đã gây ra. Những tội ác mà y đã gây ra tưởng chừng như đã xóa mờ đi và chôn vùi trong bom đạn chiến tranh, tưởng chừng như sẽ vĩnh viễn không bao giờ ai biết đến…

Nhưng lịch sử luôn minh bạch, công bằng. Nhân quả ở đời có quả báo nhãn tiền trùng trùng trước mặt, với những tội ác tày trời do Nguyễn Hữu Giộc gây ra, tránh sao được lưới trời lồng lộng. Không thể nào lấy mảnh vải thưa để che được mắt Thánh và cũng không thể nào trốn được tội lỗi cho dù kẻ ác có tài giỏi đến đâu.

Một con cáo tinh khôn đến mấy vẫn có lúc sơ hở để lộ cái đuôi dài ra. Con sói hoang dã dù có thành bậc tu hành cũng có lúc lạc đường cất lên tiếng hú rùng rợn, lộ nguyên bản chất hung dữ của mình nơi hoang dã.

Mười Giộc thường che đậy bản chất, vun vén thành tích để không ai nhìn ra chân tướng. Nhưng hắn không thể biết, rất nhiều cán bộ, chiến sĩ từng sinh sống tại quê hương Cần Đước – Long An không ai lạ gì nghi án năm xưa khiến gia đình họ tan nát, đau thương.

Thả gián điệp Mỹ, cặp bồ với vợ bé Thiệu làm mưa làm gió bãi biển Hồ Cốc, Bình Châu

Trưa ngày 30/4/1975, giải phóng Sài Gòn, Tổng thống Dương Văn Minh và nội các đầu hàng vô điều kiện. Miền nam hoàn toàn giải phóng, thống nhất Tổ quốc, tiến tới hiệp thương hai miền Nam Bắc một nhà. Ban An ninh Miền Đông cũng chấm dứt sứ mạng lịch sử, giải thể để phù hợp với tình hình mới của đất nước.

Các tỉnh Sông Bé, Thuận Hải, Đồng Nai và đặc khu Vũng Tàu – Côn đảo thành lập với sự phân công, bổ nhiệm mới nhiều cán bộ từ trong chiến khu ra để làm lãnh đạo. Chẳng biết bằng cách nào mà Nguyễn Hữu Giộc được cử làm Giám đốc Công an Đồng Nai khiến cho nhiều người bất ngờ. Có thể đã có sai lầm trong quan điểm lập trường hay thiếu cân nhắc, quyết đoán nên đã để con rắn độc nguy hiểm này leo lên ghế Giám đốc.

Khi đã có quyền hành nắm trong tay, những mưu mô thâm hiểm và độc ác của Nguyễn Hữu Giộc như sống lại. Có thể thấy điển hình qua các vụ việc tiêu biểu một thời làm chấn động trong dư luận và nhân dân miền Đông.

Dù thời gian đã quá xa rồi, nhưng nhắc đến vụ án Mười Giộc thì gần như ai cũng biết. Điều đó cho thấy sự ảnh hưởng và tác động của vụ án trong đời sống xã hội lúc bấy giờ là rất lớn. Đặc biệt đây là vụ án liên quan đến việc để xổng chuồng con hồ li tinh Kim Anh – vợ bé của Tổng thống Sài Gòn Nguyễn Văn Thiệu.

Điển hình như vụ Mười Giộc ra lệnh thả tên Nguyễn Văn Sang – cảnh sát đặc biệt miền Đông do CIA Mỹ đào tạo, huấn luyện đang bị cải tạo trong trại giam Tam Hiệp, TP. Biên Hòa, được Mười Vân đặt bí danh là H. 20, khống chế, lập hồ sơ giả ép tên Sang khai các đồng chí cán bộ kiên trung như: Năm T. (Bí thư Thành ủy Biên Hòa) và Ba L.- Bí thư Thành ủy Vũng Tàu là gián điệp Mỹ cài lại nhằm hãm hại và tìm cơ hội trừ khử hai đồng chí này. Từ bản cung tố cáo, khai man của con cờ H. 20, Mười Giộc xin cấp trên bắt giam Năm T. và Ba L. vào ngục dùng cực hình đánh dập, tra khảo và ép cung rất tàn bạo.

Tại Tòa án sau này xét xử, chính Nguyễn Văn Sang khai ra mình bị Mười Giộc đe dọa nếu không làm như thế sẽ bắt luôn vợ và 8 con bỏ tù rục xương. Nếu làm theo ý của Mười Giộc, Sang được hứa hẹn sẽ cung cấp đầy đủ tiện nghi, lo cuộc sống cho gia đình Sang mà không hề hấn chuyện gì cả.

Vừa lo sợ, vừa phải đối mặt với cái chết bất cứ lúc nào khi bản thân là CIA Mỹ và nhiều tội ác với nhân dân và cách mạng, sự trả thù “giết người diệt khẩu” dễ như trở bàn tay của Mười Giộc, tên Sang đành ngoan ngoãn nghe lời viết tố cáo tội trạng một số đồng chí cách mạng kiên trung mà Mười Giộc không ưa.

Cũng vào thời điểm này, nàng Cyrnos Kim Anh – vợ bé của Nguyễn Văn Thiệu nguyên là dân biểu Hạ Viện Việt Nam Cộng hòa và là gián điệp của CIA Mỹ đang cải tạo tại trại giam Tam Hiệp cùng với tên Sang và nhiều tay chân khác.

Là một kẻ háo sắc, tham lam, Mười Giộc không bao giờ có thể bỏ qua miếng mồi ngon béo bở này. Hơn nữa, ở độ tuổi ngoài 30, “gái một con trông mòn con mắt” dáng vóc nẩy nở, hừng hực sức sống và nữ tính, khiến cho ngay lần gặp đầu tiên, cặp mắt cú vọ của Mười Giộc đã không kiềm chế được sự quyến rũ của hồ li tinh Kim Anh.

Từng là một gián điệp lão luyện, từng là một phụ nữ quá dày kinh nghiệm chốn tình trường, đến cả Thiệu còn không thoát khỏi nanh vuốt hồ li thì hạng phàm phu, dâm đãng và háo sắc như Mười Giộc làm sao tránh khỏi. Xưa, Trụ Vương giết chú ruột moi lấy gan chữa bệnh ho gà, giết hết các trung thần, công thần dám can gián vua chỉ vì Đắc Kỷ, nên cơ đồ nhà Ân chẳng mấy chốc tan thành tro bụi, có khác gì Mười Giộc lúc bấy giờ.

Ít lâu sau những lần gặp gỡ, ân ái nồng nàn, Mười Giộc đã ký lệnh thả Kim Anh ra khỏi trại giam, trả tự do để dễ bề hẹn hò, tình tứ tránh tai mắt người đời.

Vào lúc này, Mười Giộc còn có một ả nhân tình khác tên Ng. nhà ở đường Phan Kế Bính, quận 1 nguyên là vợ của một sĩ quan chế độ cũ tử trận, khi chưa có Kim Anh thường xuyên lui tới hẹn hò, nồng nàn say đắm. Nay vì có mới, nên nới cũ lạnh nhạt dần, khiến cô nhân tình này tức lồng lộn lên như sư tử Hà Đông nhưng chẳng làm gì được.

Ra ngoài, vừa xỏ mũi được Mười Giộc, Kim Anh và đồng bọn dựa dẫm vào nhân tình Mười Vân vốn có thế lực rất mạnh, xúc tiến ngay kế hoạch lập thành một đường dây tổ chức vượt biên rất qui mô cho những thành phần bất mãn chế độ và liên quan đến chế độ Sài Gòn cũ.

Tại khu vực bờ biển Hồ Cốc, Bình Châu, Long Hải – Bà Rịa, dân vượt biên từ Sài Gòn và các nơi tìm đến ngùn ngụt mỗi ngày, tìm cách móc nối đường dây do Kim Anh làm chủ để được “mua bãi” vượt biên an toàn mà không hề có bất cứ cuộc kiểm tra, truy đuổi nào. Số vàng bạc, đá quý và đô-la thu được hàng bao tải mỗi đêm, Mười Vân và Kim Anh tha hồ hưởng thụ, trụy lạc và rắp tâm chuẩn bị cho một âm mưu lớn về sau.

Âm mưu đó là, sau khi thu hơn nửa tấn vàng, Mười Vân bố trí cho Kim Anh và tài sản bất chính kếch sù, bố trí tàu lớn lên đường vượt biên sang Mỹ trước, mua nhà cửa, sắm điền sản chờ ngày Mười Vân bỏ trốn sang đoàn tụ an hưởng đến già nơi thiên đường tình ái ở nước Mỹ.

Kẻ tham lam và quen làm điều ác thường là kẻ hàm hồ và ngớ ngẩn rối trí khi tính nước đi cho cuộc cờ tàn. Hơn nữa, người chơi cờ là một con hồ li tinh như Kim Anh. Với một ả gián điệp lão luyện, dày dạn kinh nghiệm giang hồ như Kim Anh, há có thể dễ dàng sa lụy vì tình yêu nhảm nhí như Mười Vân là điều không thể có bao giờ. Đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn. Kẻ cắp gặp phải bà già như lời người xưa nói vẫn muôn đời còn giá trị đúng.

Sang Mỹ quốc an toàn, Kim Anh tìm ngay cách liên hệ với Nguyễn Văn Thiệu đang sống lưu vong tại Anh, và lên kế hoạch “phản kèo” viết đơn thư, gởi hình ảnh, phim quay những cảnh ái ân mặn nồng và thu tiền vàng cho người vượt biên gởi về Việt Nam tố cáo tội ác của Mười Vân.

Mười Vân bị bắt với một kế hoạch chuẩn bị rất chu đáo, bất ngờ làm không kịp trở tay hay kháng cự nhỏ nào. Nhưng để đủ chứng cứ buộc tội y không phải là chuyện dễ dàng. Trong trại giam, bản chất ngoan cố, gian trá và lưu manh của y vẫn không chừa mà càng bộc lộ rõ hơn.

Khi khai đến bản cung cuối cùng, Mười Giộc còn bịa ra việc tên gián điệp Trần Hùng trước đây bị ta bắt lúc trong chiến khu, mỗi lần đi săn thường gặp gỡ và nghỉ tại nhà tên Nguyễn Văn Sang.

Tên gián điệp Trần Hùng tiết lộ cho Sang biết, ngoài nhiệm vụ giả vờ đi săn để dò la căn cứ Trung ương Cục Miền Nam và Khu ủy Miền Đông làm chỉ điểm cho máy bay Mỹ ném bom, Hùng còn có nhiệm vụ liên lạc với “người của CIA” là các đồng chí Năm T., Ba L., Tư T., … tiếp tục tố cáo láo để hãm hại các đồng chí cách mạng kiên trung, lão thành của Ban An ninh miền Đông lúc bấy giờ.

Nhưng điều mà Mười Giộc không thể ngờ là việc tên Sang (H. 20) của y dựng lên không kịp vượt biên sang Mỹ mà đã sa vào lưới của an ninh cách mạng.

Năm 1983, phiên tòa đặc biệt sơ chung thẩm xét xử Nguyễn Hữu Giộc và đồng bọn đã diễn ra ba ngày tại hội trường lớn tỉnh Đồng Nai do Thẩm phán Phạm Như Phấn – Phó Chánh án Tòa phúc thẩm TAND tối cao làm chủ tọa. Hàng vạn đồng bào từ Long An, Vũng Tàu, TP. HCM kéo về dự khán hồi hộp chờ đợi phán quyết của công lý trừng trị tội ác mà Nguyễn Hữu Giộc đã gây ra từ năm 1950 đến giờ.

Trước vành móng ngựa, Mười Giộc rất ngoan cố, không ăn năn hối cải, đến khi Tòa cho gọi nhân chứng Nguyễn Văn Sang (H. 20) ra, khi ấy khuôn mặt kẻ tàn ác như Mười Giộc không còn hột máu, cúi đầu nhận tội.

Công lý đã thực thi, Nguyễn Hữu Giộc và  tên Thanh đồng bọn bị tuyên án tử hình. Biết không thể còn ân huệ nào dành cho tội ác đã gây ra, Mười Giộc không kháng án. Sáu phát súng thi hành án tử hình và viên đạn ân huệ từ tay người chỉ huy thi hành án vang lên từ pháp trường, kết thúc cuộc đời và sự sống của một kẻ gian ác, tội tày trời đã gây ra trong niềm vui mừng khôn xiết cho hơn 82 gia đình bị oan sai ở Cần Đước, Cần Giờ và trả lại sự trong sạch, kiên trung của nhiều cán bộ cao cấp mà Mười Giộc hãm hại, vu cáo.

Công lý đã được thực thi, oan sai đã sáng tỏ khi trời hừng đông, buổi bình minh đẹp đẽ đầu tiên của bao nhiêu gia đình từng bị Mười Giộc hãm hại. Một ngày mới bắt đầu. Một đêm đen phủ xuống đâu đó trên nước Mỹ nơi người đàn bà Kim Anh Cyrnos đang hưởng thụ cuộc sống xa hoa cùng người chồng cựu Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu cho đến lúc cuối đời.

Nam Yên
_________

Theo: Trieuxuan

Tìm kiếm Blog này