Tim thông tin blog này:

Thứ Năm, 9 tháng 4, 2020

Khẩu tiểu liên có tên Bơm mỡ, Mã Lai.



Hồi nhỏ, mình rất thích khẩu súng dễ thương này nên hay chạy theo mấy anh lính bảo an để xem.
Nhà sản xuất ra chưa biết đặt tên gì thì lính Mỹ gọi là tiểu liên bơm mỡ còn lính VNCH thì gọi là tiểu liên Mã Lai - không hiểu tại sao gọi vậy? Là khẩu súng dễ sx (thân làm bằng thép cuốn) nên có giá rẻ nhất, thậm chí lính Mỹ bắn đã là vứt luôn nhận khẩu mới. Tuy bắn không xa nhưng được nhiều binh lính yêu chuộng vì gọn nhẹ.
Khẩu M3 Grease Gun

Cấp bằng tốt nghiệp

Ba người học trò lên núi theo thầy Đại Đại đã hơn mười năm, làu làu kinh sử, thầy bảo nay ta cho các con xuống núi giả làm người ăn xin, một tháng sau quay lại gặp ta nhận bằng.
Ba trò chia nhau đi về ba hướng khác nhau. Người thứ nhất lang thang xin ăn, người thứ hai gặp ai cũng xin được đánh một roi, người thứ ba thì lại vào các nhà khá giả xin một ít cái ngu.
Một tháng sau quay về, người thứ nhất gầy gò ốm yếu vì toàn phải xơi cơm thừa canh cặn. Người thứ hai, ngược lại, béo đỏ nhờ mới mở mồm xin roi người đời biết ngay là thằng thần kinh nên cho một ít tiền để hắn khỏi quấy rầy bỏ đi cho khuất mắt.
Người thứ ba không gầy không béo nhưng ăn vận sang trọng mặt mày tươi tỉnh khoe sắp được bố trí vào một chức to ở Viện Hàn lâm KHXH. Thầy hỏi con xin gì mà lại được chức vụ?
⁃ Dạ con xin một chút ngu. Những nhà khá giả có chức tước chẳng ai tự cho là mình ngu nên họ không cho con cái ngu mà hỏi vì sao ngươi đi xin cái ngu. Con đáp tiểu sinh nhờ theo học thầy Đại Đại trên núi hơn 10 năm, sách vở thuộc làu, cái gì cũng giỏi cũng khôn, trừ cái ngu là chưa được dạy nên phải xin. Họ thích quá, bổ nhiệm con luôn. Hôm nay con về chào thầy và các bạn đồng môn mai con lên đường nhận nhiệm vụ.
Thầy Đại Đại được khen là dạy toàn điều khôn, ưng cái bụng lắm, vuốt râu cười khà khà. Sau đó thầy lấy giấy bút viết bằng cử nhân cho anh chàng đi xin ăn, bằng thạc sĩ cho anh chàng xin roi và bằng tiến sĩ cho anh xin ngu.
Anh thứ ba sau khi được cấp bằng tiến sĩ, liền được bổ nhiệm làm quan để chuyên đi dạy "khôn" cho thiên hạ, còn cái ngu giữ lại cho riêng mình.
(Hương Thảo Nguyên)

Mùa dịch, bạn thuộc diện nào khi cách ly?


Thứ Năm, 2 tháng 4, 2020

Cạo cắn linh tinh... 13


Ai cần kinh nghiệm của người đi trước hãy liên hệ với ông bầu Vũ Khắc Tiệp.


Vậy công văn rùng rợn của TP. HCM là có thật.

Theo tôi không phải lỗi diễn đạt vì giả dụ hoán chuyển vị trí "bệnh nhân nặng" vào đâu trong câu thì nghĩa chính vẫn vậy. UBND. TPHCM tuy không chỉ đạo sở TN-MT ra công văn bản nhưng trong họp hành có thể chỉ đạo miệng, nói sao đó mà Sở hiểu như thế.

Tính ghi điểm ai dè bôi bác Đảng nên báo và truyền hình Nghệ An gỡ sạch hình.

Mới tắm một phát cho em nó bớt giận chủ.

Con ngựa già đã chạy 99.000 km rồi, còn 1 ngàn ki lô mết đi phượt nữa thôi là đủ để lão làm cái lễ thượng thọ cho em nó. Ai dè con virus Vũ Hán phá đám. Cả tháng nay nó rạo rực muốn phi, ngứa giò trông đến tội nghiệp. Thương!


Lão post tấm hình phe hàng này tưởng thèng Phây cảnh cáo.

Mờ hổng thấy nó nói gì chắc tưởng con giòi. Tủi thân quá đy. huhu

Ký ức buồn về hợp tác xã...

Lúc quê hương vào HTX thì tôi đang đi bộ đội ở Campuchia. Mỗi lần về thăm nhà ngay tại vựa lúa lớn nhất miền Trung, được nghe gia đình và bà con nói chuyện với nhau. Tôi hình dung hỡi ôi, có cảm tưởng rằng: tổ chức HTX đã biến đa số những người nông dân hiền hoà lương thiện thành những kẻ gian lận, thậm chí là ăn cắp. Tương trợ nhau thì ít còn mạnh ai nấy lo và cha chung chết không ai khóc!
Có lần, ông bà con xa, tôi gọi bằng bác là bí thư chi bộ, kiểm soát viên HTX vu anh tôi trộm gà. Tình cờ về phép, tôi nghe, giận quá nên tới tận nhà ông và chửi thẳng vào mặt: Chứng cớ đâu? Tôi là người không công thần, chưa từng lên mặt với chính quyền địa phương. Ông là bí thư đảng viên có biết ông đang đâm sau lưng người chiến sĩ. Ông có biết, chúng tôi đang chiến đấu vì cái gì không?...

Tìm kiếm Blog này