Tim thông tin blog này:

Chủ Nhật, 25 tháng 3, 2018

Mở xem sổ tang cựu Thủ tướng Phan Văn Khải

Lời dẫn: Mỗi dịp có đám tang, nhất là quốc tang, người dân lại ngó vào xem sổ tang, xem các nhân vật lớn, các lãnh đạo, chính khách, nhân sĩ trí thức viết gì trong đó về người quá cố.

Thường các lãnh đạo đến dự, viếng đều có thư ký, cận vệ đi cùng. Chính khi các lãnh đạo đi vào viếng, là lúc các anh thư ký ngồi vào bàn ghi sổ tang để ghi. Lãnh đạo viếng và an ủi tang quyến xong, trở ra là lời ghi đã xong, chỉ việc ngồi vào ký một chữ vào đó, thế là xong! Xong!

Chuyện này từ lâu đã thành lệ, kể cả khi các lãnh đạo đi thăm các di tích lịch sử văn hóa, đến dự các lễ lạt có ghi cảm tưởng thì đều như vậy. 

Người dân, xem thấy lời ghi của các lãnh đạo, cứ tấm tắc chữ ông nọ bà kia đẹp quá, hoặc bay bướm quá... Nhiều khi là khen cái chữ của anh thư ký mà thôi.

Đám tang Cựu thủ tướng Phan Văn Khải cũng vậy. Dưới đây là các bút tích của các lãnh đạo trong sổ tang, mà báo chí đã đăng tải:

Đây được cho là chữ của Ông Nguyễn Phú Trọng. Và cư dân mạng nức nở khen chữ ông đẹp quá. Thực ra chỉ có chữ ký là đúng chữ ký của Ông Trọng. 55 năm trước, trong một văn bản năm 1963, lúc ông 19 tuổi, ông đã ký chữ ký này.

Thứ Bảy, 24 tháng 3, 2018

Chuyện phe phái đánh nhau ở Lào

Nghe kể:
"... Sáng ăn uống xong gòi ra chiến hào, đúng 7h30 là hai bên bắn nhau. Tuyền ngồi xuống giơ súng lên bắn, nói chung nghe tiếng nổ rền vang rất là vui tai quá. Bắn chán đến 11h30 là hai bên nghỉ đi ăn cơm và nghỉ trưa. Chiều 13h30 bắn đến 16h30 gòi cùng nghỉ để chuẩn bị tắm giặt, cơm nước xong vào bản cưa gái. Lúc đó chẳng phân biệt ta địch mẹ...."
"... Khi đánh nhau họ chiến đấu rất ác liệt nhưng tới kẻng nghỉ trưa ăn xôi. Thủ lãnh 3 phe các anh em ruột trong Hoàng Gia Lào. Ta gọi là Vông. 3 Vông đều mắc tội phản quốc-cõng rắn cắn gà nhà. Vông thì dạt sang Nha Trang tìm ngày phục quốc. Vông thì sang Bangkok cầu ngoại cứu viện. Khi đủ bình hùng nện nhau bôm bốp. Tuy nhiên có một qui ước đều đóng tổng hành dinh trụ sở tại Viêng chăn cách nhau qua con phố. Trong tuần, các tá các uý hò nhau đánh đấm trên rừng, cuối tuần lại cùng về cố đô mua vịt nhậu chơi. Mặc dù Mỹ-Thái-Liên xô-Trung quốc-VN đều trực tiếp có mặt tại chỗ thúc 3 phe Lào nội chiến nhưng có một chuyện làm các siêu cường chán nản nhất đó là: cứ bên nào bắt được tù binh của nhau sáng sau báo cáo chúng nó đã trốn hết rồi ạ. Cả một tiểu đoàn chuồn mất cùng nguyên vũ khí quân trang mà lại đào thoát được bằng máy bay mới tài..."
Theo Lão Bựa và Le Hong Linh

"Giao Hoàng Sa, Trường Sa để trả ơn Tàu, lấy uy tín với Thế giới" ?

Một người "yêu nước thông thái":

Gạc Ma không thể nào quên: Dựng nhà giữa vòng vây địch

Những ngày giữ đảo, dựng nhà cao cẳng trên Cô Lin, Len Đao rất cam go và rất nhiều lần suýt xảy ra đụng độ như sự kiện 14.3.1988.Cán bộ, học viên Học viện Hải quân xây dựng nhà trên đảo Len Đao, tháng 7.1988
ẢNH TƯ LIỆU

Nhìn lại sự kiện ngày 14/3/1988 ở Gạc Ma - Cô Lin - Len Đao

Không ít người cho rằng Việt Nam tổn thất nhân mạng nhiều, mất bãi Gạc Ma là do có lệnh "không được nổ súng"?
Họ suy đoán cho rằng Đại tướng Lê Đức Anh đã ra lệnh đó, coi ông là "tội đồ phản quốc". Chẳng qua vì họ thù ghét chế độ và không phải là quân nhân nên dễ tin hoặc lợi dụng lời ông tướng bảo tàng Lê Mã Lương ngồi lê đôi mách, nói thiếu từ "...... trước" hoặc là: "không được bắn khi chưa có lệnh ". Câu đó rất bình thường trong quân đội, trừ trường hợp địch bất ngờ tập kích, phục kích nổ súng bắn trước quân ta thì khỏi nói, ai cũng đều tự động bắn trả. Còn hấu hết các trường hợp đều bắn khi có lệnh của người chỉ huy đơn vị sau khi đã cân nhắc thời điểm nổ súng sao cho có lợi nhất cho phe ta hoặc gấp quá thì chỉ huy bắn trước lính bắn theo. Ở trường hợp sự kiện Gạc Ma là không được tùy tiện nổ súng trước là để tránh mắc bẩy khiêu khích của Trung Quốc với lực lượng HQ áp đảo, mạnh hơn hẳn, tàu chiến, pháo to. Chuyện gì xảy ra, nếu phía quân VN nổ súng bắn vào tàu chiến của TQ trước? - Sẵn đà ấy, TQ lấy cớ sẽ nổ súng tiêu diệt hết, chắc chắn quân ta nhận hậu quả nặng nề về nhân mạng hơn, mất luôn 3 bãi, chứ không phải mất 1 giữ được 2 vị trí như đã qua.
Trên đất liền, lực lượng ít có thể bất ngờ tấn công lực lượng đối phương mạnh, đông hơn vì có thể lợi dụng ưu thế địa hình ẩn nấp. Còn trên biển, hai bên đã gần nhau, bên nào cũng sẵn sàng nổ súng về phía đối lương, lấy đâu yếu tố bất ngờ. Trên biển trong tầm mắt nhìn hoặc ống nhòm, chỉ di chuyển tàu tránh né chứ núp chỗ nào.

Thứ Năm, 15 tháng 3, 2018

Google Maps hoạt động như thế nào?

Google Maps đã trở thành một phần thiết yếu của internet trong một thập kỷ trở lại đây, nhưng rất ít người biết cách thức hoạt động của nó như thế nào. Còn đối với những người còn lại, nó gần giống như một phép màu.
Lấy ví dụ, làm thế nào Google có thể tạo ra một bản đồ chính xác đến như vậy cho từng vùng miền? Làm sao nó có thể thu thập nhiều dữ liệu như vậy? Ai làm việc để giữ cho Google Maps được duy trì và cập nhật? Thêm vào đó là những câu hỏi về hệ thống điều kiện giao thông thời gian thực, tốc độ giới hạn tạm thời, và giờ mở cửa của các doanh nghiệp lân cận?
Bằng một cách nào đó mà những chức năng phức tạp này hoạt động quá tốt, đó là lý do dẫn đến việc quá nhiều người trong chúng ta phụ thuộc vào nó trong công việc di chuyển hàng ngày. Vì vậy đã đến lúc bạn cần biết về cách thức hoạt động của công cụ này. Bài viết dưới đây sẽ vén màn điều kỳ diệu này.

Tại sao Google lại cho ra đời Maps?

Nhiệm vụ đại chúng của Google là “tổ chức thông tin về thế giới và làm nó có thể truy cập cũng như hữu ích trên toàn cầu”. Nhiều, những không phải là tất cả, dự án ngày nay của Google tập trung vào nhiệm vụ này, một nhiệm vụ phụ thuộc vào việc thu thập, tổ chức và hiểu được hàng triệu gigabyte dữ liệu.

Thứ Tư, 7 tháng 3, 2018

Hồi ức của Trungsi1: Biên giới Tây Nam (V) hết

HAI THẰNG MẶT DÀY!
Căn cứ mới của trung đoàn 2 cách thị trấn S’toung 3.5 km dọc theo lộ 6, nằm cạnh một con đê thuỷ lợi thẳng tắp chạy theo hướng đông – tây. Con đê có tên “Xam sập canh nha” – lưu danh ba mươi cô gái lao động tiên tiến trong cái đội thuỷ lợi công xã đã đắp nên công trình này. Địa hình toàn rừng thưa xen lẫn trảng nhỏ. Phía bắc cách 2 km là tiểu đoàn 4 nằm sát suối. Giữa tiểu đoàn 4 và trung đoàn bộ là đại đội 17 DKZ.75mm. Cũng cách 2 km về phía đông theo dọc con đê là tiểu đoàn 5. Giữa khoảng này là đại đội 18- 12.8mm. Đại đội trinh sát 21 và đại đội 2 tiểu đoàn 4 nằm chẹn trên cầu S’toung ở hướng đông. Phía tây nam E bộ là tiểu đoàn 6.

Đội hình Ban chính trị bố trí hình chữ U ôm lấy một cái trảng nhỏ, có chừng mươi nóc nhà. Đội văn nghệ được bố trí ở rìa bên phải chữ U đó, nằm khoảng giữa đại đội 12.8mm và đại đội 20 thông tin. Nghĩa là có hướng lạnh sườn để mà phải gác. Cũng may là có một rừng dây mây thấp rất dày, không thể nào chui qua được ôm lấy đội hình nên cũng yên tâm phần nào. Hướng này chỉ có mỗi con đường bò chui qua cái luỹ mây đó. Đi truy quét thì thôi chứ lập cứ lâu dài thì việc quan sát, sắp xếp chỗ ăn ở sao cho kín đáo và thuận tiện, cho chuyện chống đột nhập là rất quan trọng. Xem “phong thuỷ” xong xuôi, chúng tôi bắt đầu dựng nhà và đào giếng nước ăn. Buổi chiều hôm đó, trời nóng gắt. Không khí nóng từ mặt trảng bốc lên rung rung dưới nắng. Lính ta phải đợi gần tắt nắng mới sục vào rừng chặt cột. Rừng thưa có sẵn nên cột kèo cũng dễ kiếm. Bên kia đê, qua con mương có một đám cây tương đối thẳng.

Hồi ức của Trungsi1: Biên giới Tây Nam (IV)

RÁI CÁ

Đến cả tuần không bắn được con gì. Tối nào anh Nhương với T lé cũng xách đèn xách súng đi rồi lại về không. Bọn hay săn dưới các đại đội cũng chịu chung hoàn cảnh đó. Đang tháng ba tháng tư, mùa giao phối, mùa sinh sôi của núi rừng nhưng thú quanh chỗ đứng chân của đơn vị bỗng nhiên biến đi đâu sạch. Mọi đêm nằm vẫn nghe một vài tiếng con mễn tác gọi bạn “oác! oác” xa gần. Bây giờ thì lặng phắc. Đến cả thỏ rừng vốn nhiều như thế cũng còn không thấy nốt.

Dường như có điều gì bất thường đang xảy ra. Đến bữa đành lòng với những con cá suối kiếm được. Bình cò thương tình, bắn được con rái cá hiếm hoi trên eo suối đại đội 1 vất lên cho thông tin. Bọn tôi hí hửng vác ra suối làm lông. Con rái cá nặng khoảng 4 ký. Lông nó màu tro đen, khoảng ngực lại trắng như trẻ con đeo yếm dãi, đặc biệt mịn như nhung. Cái mõm ngắn, hàng ria bạc, chân trước có màng như chân vịt, đuôi dài và dẹp làm bánh lái khi lặn đuổi cá…đại loại trông nó như thế. Tôi muốn kể là về cái bộ lông của nó.

Chúng tôi dốt, có thằng nào làm thịt rái cá bao giờ đâu nên cứ thực hành làm lông nó như mọi con thú rừng bình thường. Nghĩa là nhúng nước lạnh cho ướt đều, dội nước sôi, sau đó cạo lông và đem thui. Thế nhưng lông con này đã được nhúng ướt đẫm hết rồi, dội nước sôi lên để cạo thì không đi một tý nào hết. Cứ như là chưa dội vậy. Hoá ra nó chỉ bị ướt ở phần ngoài thôi, bên trong vẫn khô nguyên. Giống như lớp lông tơ mịn trên mặt lá khoai, lá sen ...

Hồi ức của Trungsi1: Biên giới Tây Nam (III)

Tôi được anh Nhương cho nghỉ ba hôm rồi lại xuống phối thuộc dưới đại đội 2. Bây giờ là tháng 6 năm 1980, đang mùa mưa. Một buổi chiều, đang chuẩn bị mưa thì từ phía đường sắt dội lên những tiếng nổ rất lớn. Chỉ có thể là tiếng DK thôi, tôi nghĩ thế! Những tiếng nổ lẫn trong tiếng sấm ầm ì nhưng vẫn phân biệt được rất rõ.

Chưa kịp nấu xong nồi nước hà thủ ô thì tiểu đoàn gọi xuống kêu đại đội 2 vận động ngay. Trung đoàn thông báo địch đánh cắt đường tàu tại kẹp núi tiểu đoàn 5. Đại đội 2 gần nơi xảy ra chiến sự nhất, có trách nhiệm vận động theo hướng tây bắc, phía sau lưng đường sắt, chẹn đường rút của địch vào trong núi. Cả đại đội lao đi trong trời mưa bắt đầu nặng hạt. Chúng tôi đến điểm quy định sau đúng 1 tiếng rưỡi đồng hồ. Mưa sầm trời tối đất. Mới ba bốn giờ chiều mà trời đen kịt cứ như sắp sửa vào đêm. Đường bò ngang dọc, nhưng nào thấy có bóng thằng địch nào?

Mưa đã xoá hết những dấu vết trên đường. Lại có lệnh cắt vuông góc với đường sắt, đến thẳng điểm phục kích của địch. Đến gần đường sắt, cả đại đội triển khai thành ba mũi cứ thế song song tiến lên. Vừa ra đến cửa rừng, đại đội 2 bắn bắt liên lạc với tiểu đoàn 5 đã vận động lên dọc đường sắt theo hiệp đồng. Dân buôn sống sót nghe tiếng súng, tưởng địch tấn công một lần nữa liền quăng hết đồ, nhao hết sang phía bên kia đường sắt, kêu khóc như di.

Hồi ức của Trungsi1: Biên giới Tây Nam (II)

Những người dân thoát từ rừng ra cũng không dám trụ lại những phum bám quanh nhà ga Bâmnak vì nơi đây vẫn còn hoang vu và nằm trong vùng chiến sự. Một cái nhà ga hoang, như ga Rômeas, đúng nghĩa. Ban đêm, lợn rừng vào ủi tận những mảnh ruộng sát mép đường sắt.

Còn ban ngày, vịt trời và các loài chim nước tụ đàn trên những đầm nước ven đường. Cầu đường sắt bắc qua con suối Damrei (trung đoàn gọi là suối tiểu đoàn 4) chưa bị địch phá nhưng cầu đường bộ, vốn làm bằng những cây gỗ lớn, đã bị chúng nó đốt nham nhở. Trở lại cùng với mùa mưa là các hoạt động tăng cường của địch. Những hoạt động tuy nhỏ lẻ nhưng thường xuyên gây khó khăn cho chúng tôi.

Công tác hậu cần bị chậm trễ. Từ Bâmnak ra lộ 5 chỉ có hai con lộ đất. Lộ 28 chạy từ ga Kâmrenh (ga phía trên Bâmnak), qua kẹp núi Tuk S’ra, gặp lộ 5 tại Kra Ko. Lộ không tên, vốn là con đường bò lớn chạy từ ga Th’may, ga dưới ga Bâmnak ra thị trấn Ponley. Đi đường nào lộ trình cũng tương đương 30 km toàn rừng thưa và đồng hoang không một bóng người. Đường sắt chưa khôi phục hoạt động.

Tất cả trông chờ vào xe vận tải sư đoàn và trung đoàn. Mỗi lần chốt đường thông xe là mỗi lần đổ máu. Tuy ít nhưng cứ lai nhai kiểu “kê cân” rất khó chịu. Nước mưa xuống, rừng nhiệt đới sinh sôi phát triển mãnh liệt. Có những khoảng rừng thưa khẳng khiu khi đơn vị đi qua mới non một tháng. Khi trở lại vòm lá đã trở nên thẫm tối. Những con đường bò mùa khô đầy bụi. Bây giờ cỏ dại đan ken che lấp hai vệt bánh, phải khó khăn lắm mới nhận ra.

Tìm kiếm Blog này