Tim thông tin blog này:

Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2018

Tính cách người các tỉnh tại Trung Quốc

trung quoc.jpg
Dương Danh Hy
1. Người Hà Nam
Tỉnh Hà Nam là cái nôi của dân tộc Trung Hoa, trong sáu cố đô của Trung Quốc có ba cái ở Hà Nam. Thế nhưng thanh danh hiện nay rất xấu, các công ty lớn tại Bắc Kinh, Thượng Hải, Quảng châu, Thâm Quyến đều không muốn thuê dùng người Hà Nam. Đã có câu nói: “phòng lửa, phòng trộm,(đề) phòng người Hà Nam”, thậm chí tại Thâm Quyến đã từng có biểu ngữ “nghiêm khắc đả kích bọn tội phạm Hà Nam”

Thứ Năm, 6 tháng 12, 2018

Hà Bá đỡ mấy thằng tui khi sắp rơi vào miệng nước tử thần.

Mùa mưa năm 1979, Đại đội 4 chúng tôi đóng quân ở bản Tà Đẹt, ven sông Sê Kông. Đơn vị có một chiến sĩ liên lạc tên Trúc bị bênh sốt xuất huyết. Do Vũ y tá non nghề không biết được - đây là bênh có nguy cơ tử vong cao. Để lính nằm đơn vị một tuần, sau thấy nặng dần, đái ra máu, mới đề nghị Ban chỉ huy đưa đi bệnh viện. Tôi lúc ấy là trung đội phó, mới tập tành biết võ vẽ chèo thuyền nên xung phong một tay chèo, phụ trách viêc đưa bệnh nhân đi viện. Đi gồm có: Tôi, Y tá, Bệnh nhân và một chiến sĩ dân nghề biển giỏi. Chúng tôi mượn thuyền dân về, tổ chức chèo đi, Vũ y tá không biết bơi ngồi giữa, Bệnh nhân nằm trên sàn thuyền, Tôi đứng trước chèo mũi, Chiến sĩ đứng sau giỏi chèo lái.
Mùa nước lớn, nước đục ngầu phù sa, chảy cuồn cuộn. Thuyền chúng tôi xuôi dòng dọc bờ, đến quãng ngả ba sông hợp lưu giữa con sông Sê Kông có nguồn từ Lào và con sông Sre Pốc từ Việt Nam sang. Chỗ nhập chung phía trên, cách thị xã Stungtreng 4 km, rồi chảy vào sông cả Mê Kông. Đến ngả ba, chúng tôi bẻ lái thuyền, cắt ngang sông để qua bờ phía bên kia là Thị xã Stung Treng, nơi có bệnh viện 21 của Mặt trận 579. Tính là nước chảy mạnh, qua đoạn này thuyền trôi xéo dần về phía cuối là vừa…
Ai dè, đến giữa sông, chúng tôi cảm thấy tay chèo càng lúc càng nặng, mũi thuyền chúi thấp dần, nghe tiếng nước sôi rào rạt ngày càng lớn. Chúng tôi ngó dáo dát, nhìn xem đó là hiện tượng gì?. Thì mẹ ơi! trước mắt phía trên gần đó là một lòng chảo nước to gần bằng cái sân bóng mini ngày nay. Không ai nói với ai, rụng rời hồn vía lên mây!. Tôi khản giọng hét với chiến sĩ lái: chèo mạnh tay vào, cố lên, cố lên... Chúng tôi đem hết sức bình sinh chèo thuyền, với tôi đúng hơn là đập mái chèo xuống nước để nâng thuyền lên, rướn tới. Còn chú cầm lái nạy dầm chèo, ráng bẻ hướng thuyền chệch ra khỏi guồng nước. Tai tôi nghe nước ào ào. ù ù, có lúc như lặng thinh, nhìn vào dòng chảo thấy nó xoáy hình trôn ốc, cuộn vào tâm. Khi thuyền bị kéo vào cách mép lòng chảo đâu chừng dăm mét, nghe nước êm ả lạ thường, kinh hoàng không thể tả!.

Thứ Sáu, 30 tháng 11, 2018

Đồ tể Hitler gặp lang băm Morell

Đơn cả nhơn vật lịnh sử Hitler, vừa hít vừa le, quá tài khỏi nói!.
Nhưng xui, Hitler tin tuyệt đối tên bác xỹ Morell lang băm, không ai dám cản. Bác xỹ chi mà ở dơ, người hôi như cú, người ta xì xầm thì Hitler bảo vệ: “Tôi không thuê ông ta để ông ta xức nước hoa, mà để chăm sóc sức khỏe cho tôi”. Còn hắn đáp trả trắng trợn: “Tôi tiêm cho ông ấy thứ ông ấy cần”. Hắn tiêm cho Hitler, trên dưới 10 mũi một ngày, đến mức mà trùm mật vụ Goering cũng giật mình và gọi ông Morell là “thần tiêm đế chế Đức”.
Hắn chuyên độ chế thuốc hầm bà lằng, thử nghiệm ngay trên tính mạng Quốc trưởng. Hắn cho Hitler uống trên dưới 100 loại thuốc mỗi tuần. Cho ống cả "biệt dược" được điều chế bằng phân người nên Hitler ngày càng run rẩy, lú lẫn điên khùng. Chính sự mù quáng của Hitler, góp phần làm cho Đế chế Đức cuốc xã sớm tiêu vong.
TC tóm tét từ Hồ sơ bệnh án của trùm phát xít Hitler

ThS Cạo tự cấp mề đay chữ giun và làm tiền đạo trên mặt trận ngoại giao.

Chấp hết! Ai có cái mề đay chữ giun sớm nhất như đồng chí Cạo?
Hồi đó, ông Cục Chính trị hỏi: đồng chí họ tên, đơn vị gì... để phiên dịch ghi vào giấy chứng nhận.
Thượng sĩ Cạo nói: khỏi đi anh để em tự ghi cũng được. Đúng là tên Cạo, tự tin ghê thiệt, thay mẹc chính phủ CPC tự cấp cho mình luôn. há há.

Giờ giàu rồi, có dịp qua CPC lão đòi đồng chí Hun phát cái treo lủng lẳng mạ vàng thiệt mới chịu, không thì kiện lên LHQ.

Chiện hậu chiến trường K

Có ông nhận quyết định ra quân, từ rừng về ở Siêm Riệp nằm chờ xe, nơi có đền Angkor nổi tiếng thế giới. Không dám đi tham quan, cố giữ cái gáo tuyệt đối an toàn để về đất mẹ...
Có ông về rồi nhưng lạc lõng, mặc cảm vì không nghề ngỗng, xin nhập lại hộ khẩu ở quê cũng khó. Phải cuốc đất cực quá, quay trở lại K đánh Pốt kiếm cơm ké với anh em !.....
.....
TC

Bài học đau lòng, nhiều người mất mạng chỉ vì thùng lương khô

Theo người bạn thuộc sư 968 kể:
Trong lúc, quân VN đang đánh nhau ở CPC thì đơn vị ông bạn làm nhiệm vụ chốt chặn ở một tỉnh Hạ Lào. Một ngày nọ, Quản lý (người lo hậu cần cho đơn vị) phát hiện trong kho bị mất lương khô nên bí mật theo dõi... Mới phát hiện ai đó đã lén lấy, chôn dấu ở mé rừng gần đơn vị. Tay quản lý chơi ác, bí mật gài kíp nổ dưới thùng lương khô. Vài ngày sau, người lấy cắp ra moi lên để ăn lén một mình thì nổ, bị thương đơn vị đưa đi bệnh xá cấp cứu.
Vết thương tạm ổn, bệnh xá trả người về lại. Đơn vị họp hội đồng quân nhân kiểm điểm "lên bờ xuống ruồng" và bình xét kỷ luật đương sự. Phần thì bị thương, phần thì bị sỉ nhục, quân nhân đó quá oán hận nên trốn chạy ra rừng, gia nhập nhóm phỉ Lào. Một thời gian, hắn lên làm trùm phỉ, lấy hai con vợ Lào. Hắn tuyên bố với dân: Chỉ trừ ông bác sĩ ân nhân, còn lại bắn tuốt, bất kể là ai.
Xe chở đồ tiếp tế cho đơn vị thường bị phục kích cướp đồ, bộ đội đi lẻ tẻ thì bị bắn tỉa. Vì hắn là người cùng nội bộ, rất rành quy luật hoạt động của bộ đội ta nên nhiều đồng đội đã bị chết oan Đơn vị truy quét nhiều lần, không tiêu diệt được do bọn phỉ ẩn tránh trong núi rừng xa xôi hiểm trở... Sau đó, đoàn Chinh trị cấp trên về đơn vị, tổ chức họp kiểm điểm, xử lý kỷ luật về chuyện này...

TC

Hồ sơ bệnh án của trùm phát xít Hitler (I)

Điều gì khiến trùm phát xít Đức Adolf Hitler suy sụp sức khỏe tinh thần và thể chất trong những ngày cuối cùng của Chiến tranh Thế giới thứ hai? Ngoài lý do Hitler đang bại trận, các sử gia cho rằng còn có nguyên nhân khác là vấn đề sức khỏe.

Nhà độc tài ốm yếu
Ngày 21/4/1945, một bác sĩ tên là Ernst-Günther Schenck được triệu tới boongke của Hitler ở Berlin và được lệnh mang thực phẩm đến để tích trữ. Lúc đó, cuộc chiến của Đức đã thất bại, phần lớn đất nước đã nằm trong tay quân đồng minh. Binh sĩ Liên Xô đã gần như bao vây hoàn toàn Berlin và đang tiến vào trung tâm thành phố. Thay vì chạy trốn, Hitler đã quyết định cố thủ lần cuối trong boongke tại trung tâm Berlin.
Giống như mọi người Đức, bác sĩ Schenck đã quá quen thuộc với các bức ảnh, phim và áp phích tuyên truyền về Hitler kể từ khi hắn cầm quyền năm 1933. Tuy nhiên, người đàn ông mà ông nhìn thấy trong boongke không giống với người trong các bức ảnh đó. Ông Schenck nhớ lại trong một cuộc phỏng vấn năm 1985: “Hitler 56 tuổi là một cái xác sống, một linh hồn đã chết. Xương sống ông ta còng xuống, xương vai nhô ra từ lưng, ông ta rụt vai như một con rùa… Tôi đang nhìn vào mắt của cái chết”.

Hồ sơ bệnh án của trùm phát xít Hitler (II)

Sau khi xem xét các loại thuốc mà bác sĩ Morell kê cho Hitler, một câu hỏi được đặt ra là tại sao mấy viên thuốc chống đầy hơi của bác sĩ Koester lại khiến các bác sĩ nghi ngờ?


Uống thuốc độc
Nguyên nhân có thể là do các viên thuốc của bác sĩ Koester có hộp đựng, có tên thuốc và thành phần (gồm cây long đờm, cây cà dược và chiết xuất cây nhục đậu khấu). Trong khi đó, các loại thuốc và mũi tiêm của bác sĩ Morell thì không tên tuổi và có phần bí ẩn.
Cây long đờm thì vô hại. Tuy nhiên, hai thành phần còn lại đều khiến người ta giật mình, đặc biệt là khi biết ngoài các viên thuốc khác, Hitler uống tới 20 viên thuốc chống đầy hơi mỗi ngày. Thậm chí, nếu bác sĩ Morell có đọc nhãn trên hộp thuốc thì ông cũng có thể không biết rằng nhục đậu khấu là một loại hạt chứa nhiều lượng strychnine - thường được sử dụng làm thành phần hoạt tính trong thuốc diệt chuột. Còn cây cà độc dược chứa chất atropine - một chất độc có thể gây kích động, rối loạn, ảo giác, hôn mê và tử vong nếu dùng liều lượng cao.

Thứ Tư, 28 tháng 11, 2018

Chuyện lính K: Ngả ba Con voi (VIII - hết)

H3 Hùng

Giữa mùa mưa năm 1982, chúng tôi có một đợt bổ sung quân lớn. Đợt bổ sung quân này lấy lính từ miền Tây, quân khu 9. Đất miền Tây dễ sống nên lính miền Tây hay trốn... Lính miền Tây trốn rất dữ, qua Campuchia 10 em, cuối cùng chắc chỉ còn lại 7 em, còn 3 em chém vè về nước đủ cách: trốn trên đường  chuyển quân, trên đường hành quân ra mặt trận, thậm chí vào tới tuyến đầu rồi... vẫn trốn.

Tiểu đoàn tôi phân công người đi đón tân binh tới cấp trung đội, tức là mỗi trung đội có một anh tham gia đi nhận quân. Chúng tôi đi Sisophon đón quân cẩn thận như vậy, đưa vào tới tận Tà-cuông Krao an toàn rồi, cho các em ngũ đêm tại đó, vậy mà sáng hôm sau lại có thêm một số em tự động rời bỏ chúng tôi... không một lời từ giả.

Tôi có một chuyện ở Tà-cuông xin nói luôn ra đây cho đủ bộ: Chúng tôi đi nhận quân, cấp trên trực tiếp của chúng tôi thì có anh Nông Tiến Dũng (trung đội trưởng lúc tôi mới vào đơn vị, nay anh quyền đại đội trưởng). Đêm đó tại Tà-cuông, anh rủ tôi nằm võng nói chuyện, tôi căng võng nằm bên cạnh anh... anh không dông dài gì cả, anh kêu tôi ở lại để chi bộ kết nạp Đảng cho tôi. Tôi thành thật trả lời anh là tôi cám ơn anh, nhưng thôi, tôi muốn ra quân, tôi muốn trở về Việt Nam.

Là người dân tộc chân chất, anh không nói gì thêm và tôi cũng vậy! Về Việt Nam là niềm mong muốn tột cùng cháy bỏng trong tâm khảm mỗi người lính chúng tôi, thực lòng anh cũng như tôi, ai cũng muốn về Việt Nam cả! Anh thông cảm với tôi và không muốn lôi kéo tôi chi thêm vướng bận ở cái đất nước... không phải của mình này. 

Chuyện lính K: Ngả ba Con voi (VII)

H3 Hùng

VÀO TỌA ĐỘ CHẾT 

Rồi một đêm nọ, vào khoảng nửa đêm về sáng, từ cái núi đá có con nhím chạy loảng xoảng đó, chúng tôi xuất kích đánh một căn cứ của địch. Cái cứ điểm này được chấm trên bản đồ hành quân chứ thực sự chưa ai bước chân vào.

Nghe lính tráng nói với nhau, sở dĩ chúng tôi có chiến dịch này là do vệ tinh trinh sát của  Liên Xô phát hiện, họ thấy có căn cứ địch trên dãy Nam Cao Mê-lai nên cung cấp thông tin cho ta, trinh sát ta phải luồn rừng cả tháng trời để nắm địch... Đó là tin của lính, chúng tôi viết chuyện đời lính nên nghe sao nói vậy! Sau này, tôi đọc quyển hồi ký viết về cuộc chiến tranh bắt buộc của đại tá Nguyễn Văn Hồng (đăng trên quansuvn.net) thì biết rằng ông đã phát hiện ra khu căn cứ này khi ngồi trên máy bay trực thăng. Thế mới biết, thông tin của lính sáng tạo ra phong phú thật.

Kế hoạch tác chiến được vạch ra cho trận đánh này là chúng tôi sẽ dùng mìn định hướng để thổi bay mìn của địch làm cửa mở xung phong. Đơn giản như... đang giởn!

Tôi trung đội phó, phụ trách trung đội 4 người của mình, hỏa lực bao  gồm 1 B40, một trung liên RPD và hai cây AK, đi đầu đội hình hành quân của tiểu đoàn. Riêng tôi, tôi đeo thêm một  quả mìn ĐH 10 (chiến lợi phẩm thu được của Pôn Pốt) chúng tôi đi theo trinh sát tiểu đoàn tiến quân vào trận địa.

Chúng tôi hành quân từ lúc nửa đêm dưới ánh trăng trung tuần tháng giêng. Dù đi trong địa hình rừng núi, nhưng ánh trăng vàng rực ấm áp hôm đó vẫn đủ sức chiếu sáng đường chúng tôi đi.

Tìm kiếm Blog này