Có tag lão, tính comment tham gia nhưng nói đủ ý khá dài nên gõ thành stt:
Vì sao Mỹ không thay đổi sách lược và cách đánh khi can thiệp vào nước khác?
Không thể bàn chiến tranh chính nghĩa hay phi nghĩa vì nó vô cùng, bản thân chính trị là quyền lợi bên này hoặc bên kia, gây tranh luận không đáng có. Lão nghĩ tới lịch sử thế giới từ xưa tới nay, khi một nước lớn tiến công vào nước nhỏ thì chỉ có 2 cách: Một là chiếm và nhập nước đó vào lãnh thổ của mình, thì thời nay không cho phép. Thứ hai, biến nước đó hoàn toàn theo mình thì phải đổ quân can thiệp nhanh. Mà viễn chinh thì hầu như tất cả nước lớn trước hay sau đều phải rút, để lại cái giá phải trả rất đắc. Cái mà Mỹ làm được là của đi thay người, nhân mạng bỏ ra thấp nhất so với các đế quốc khác..
Mỹ tự cao nhưng không hề bảo thủ. Trải qua từng cuộc chiến, đặc biệt là CT Việt Nam họ nghiên cứu đúc kết rất cẩn thận, hy vọng tìm cách xử lý vấn đề mâu thuẫn và thay đổi cách đánh. Nhưng họ không thay đổi được bỡi vì bản chất của một nước tư bản, còn quân đội thì phụ thuộc vào tính chất ấy nên khó thể điều binh khiển tướng cách khác. Nên lặp lại vết xe đổ là điều khó tránh...
Nga thì có vấn đề của Nga. Trung Quốc có lúc mạnh lúc yếu nhưng mãi là cường quốc đáng gờm của thế giới. Thế tại sao thời hiện đại, TQ không làm như Mỹ? - Vì TQ rộng lớn luôn tìm ẩn vấn đề nội bộ sắc tộc ở các vùng lãnh thổ đã sát nhập. Chứ không phải TQ cao thượng, không có mưu đồ thôn tính nước khác. Thành ra họ chơi bài không cầu toàn, âm thầm gặm nhấm và làm cho nước khác phải lệ thuộc họ trong chừng mực nào đấy...
Dịch dã cứ nói hoài chuyện covid cũng chán, thợ cạo tám chơi vậy thôi.