Tim thông tin blog này:
Thứ Ba, 6 tháng 6, 2017
Cận cảnh các đôi chân "xấu kinh hoàng" đặc trưng của người xưa
Đôi chân hình gót sen, ngón chân cái đặc trưng của người Giao Chỉ hay ngón chân đà điểu... là đặc điểm của những đôi chân "vang bóng một thời".
Một đôi chân trắng, đẹp, nhỏ xinh luôn là niềm mơ ước của phái đẹp. Nhưng ít ai biết rằng, trong quá khứ, một đôi chân với hai ngón cái to, cong như chân đà điểu hay bàn chân nhỏ khoảng 7,5cm mới được coi là "gót sen vàng".
Cùng ngược dòng lịch sử và ngắm nhìn những đôi chân từng được coi là quyến rũ một thời.
1. Tục bó chân để làm đẹp của người Trung Quốc
Đây là một trong những biện pháp kỳ lạ để biến bản thân mình trở nên xinh đẹp, cuốn hút hơn trong mắt cánh mày râu của người Trung Quốc xưa.
Theo một truyền thuyết có từ thời kỳ Nam Đường (937 - 975) kể lại rằng, vị vua thời này đã đem lòng say mê một cung phi với đôi chân nhỏ gọn như vầng trăng khuyết, quấn trong lụa, uyển chuyển di chuyển trong điệu múa. Vì được vua sủng ái nên cung phi đó được hưởng vinh hoa phú quý.
Xâm mình - những điều cần biết
Vinhhuy Le đã thêm 14 ảnh mới.
Xăm mình là lưu lại những hoa văn họa tiết trên da. Việc xăm mình do nhiều nguyên nhân, ý nghĩa khác nhau: tình yêu, thẩm mỹ, đức tin, lý tưởng, quan niệm sống, hoặc có khi chỉ là theo trào lưu hoặc... lấp cái thẹo.
Chấp nhận xăm mình tức là đã quyết định “phá tướng”, thay đổi ít nhiều tướng mạo của mình. Việc này dẫn đến nhiều hậu quả khác nhau, tùy theo hình xăm đó có thích hợp với mình hay không. Tút này chỉ là đề cập về qui ước xăm mình trong giới hắc đạo, để anh chị em dấn thân vào chốn giang hồ hiểm ác lưu ý, tránh phải chịu đòn oan, hoặc có khi trầm trọng hơn, chuốc lấy họa sát thân.
Trước hết, chớ ngông cuồng tự đại, tưởng rằng mình có quyền trên thân thể của mình, muốn xăm đồ hình gì là tùy sở thích cá nhân. Không phải đâu là không phải đâu, đều có quy định về thứ bậc của những hình xăm đa nghen, mình thuộc đẳng cấp, thực lực cỡ nào thì xăm đồ hình theo thực lực, đẳng cấp đó, chớ khá đèo bồng. Khi muốn xăm một hình, việc đầu tiên nên làm là hỏi kỹ thuật viên xăm mình (ở đây gọi tắt “thầy xăm”), xem thực lực mình có xứng với hình xăm đó chăng. Chớ tự ý cãi thầy xăm càn, nếu tiếm vượt, xăm hình vượt quá đẳng cấp, thực lực, tức tự rước lấy phiền phức không nhỏ. Ngoài phép tắc tôn ti ra, khi xăm mình, giới hắc đạo còn có những kiêng kỵ khác.
CHÚA, PHẬT, BỒ TÁT
Xăm chân dung đấng cứu thế, bậc giác ngộ, là thuộc về đức tin, ngụ ý phó thác thân mình tuân ý bề trên. Với loại đồ hình này không nên xăm trước ngực, nếu làm vậy là đại bất kính. Chân dung các ngài phải được vẽ rõ ràng đầy đủ ngũ quan, thể hiện được vẻ từ ái, khoan dung. Sau khi xăm loại này, người được xăm phải trai tịnh bảy ngày đầu, tránh ra vào những nơi kém sạch sẽ. Giang hồ tin rằng đã chọn hình xăm tôn giáo phải hành sự quang minh, tránh những hành vi lừa lọc, hèn hạ; bằng không sẽ chịu cái chết rất dữ.
Chủ Nhật, 4 tháng 6, 2017
Mao Trạch Đông và Hiến pháp
Khoảng 5, 6 năm nay, trên các trang mạng Hoa ngữ xuất hiện bài nói chuyện về Hiến pháp của Mao Trạch Đông. Lời lẽ trong diễn văn đanh thép không được phép công bố công khai này khiến người ta đọc/ nghe mà sững sờ.
Nhận thấy nội dung phát biểu này thể hiện trung thực tư tưởng vô pháp vô thiên của “người cầm lái vĩ đại” của Trung cộng, xin tạm dịch ra đây.
_______
CHỈ CÓ BỌN NGU XUẨN HOẶC THÀNH PHẦN PHẢN ĐỘNG MỚI ĐÒI CHẤP HÀNH HIẾN PHÁP ĐỂ MƯU THOÁT KHỎI SỰ LÃNH ĐẠO CỦA ĐẢNG
“Trong chúng ta có nhiều đồng chí cứ mê tín vào Hiến pháp, cho Hiến pháp là phương thuốc thần kỳ để trị nước, nên đã có ý định khuôn đảng vào vòng trói buộc của Hiến pháp. Tôi nào giờ chưa từng tin tưởng pháp luật, càng không tin gì ở Hiến pháp, và tôi muốn phá bỏ thứ mê tín Hiến pháp đó. Bọn Quốc dân đảng chẳng đã từng có Hiến pháp, trông cậy vào đó, để rồi bị chúng ta đánh đuổi chạy tuốt ra Đài Loan đó sao? Còn đảng ta tuy không có Hiến pháp, vô pháp vô thiên, rốt cuộc chẳng đã giành được thắng lợi đó sao? (…) Đảng vĩ đại, quang vinh và chính nghĩa vốn không hề có chủ trương chế định ra Hiến pháp, chẳng qua sau khi lập quốc thì phải nghiên cứu thể chế các nước Tây Âu, mà phần lớn họ đều có Hiến pháp. Hơn nữa, lúc ấy đang tình huống các phần tử trí thức Trung quốc chưa hoàn toàn thuần phục để thành công cụ tốt cho đảng. Nên nhằm để cải tạo, giáo dục quần chúng nhân dân, củng cố sự lãnh đạo của đảng, ta mới phải chế định Hiến pháp mà thôi. Về bản chất, việc định ra Hiến pháp là phủ định quyền lãnh đạo của đảng, nó cực kỳ có hại về mặt chính trị.
“Tất nhiên, giờ thì Hiến pháp cũng đã chế định rồi, còn chấp hành hay không, chấp hành tới mức nào, thì vẫn phải lấy chỉ thị của đảng làm chuẩn. Chỉ có bọn ngu xuẩn hoặc thành phần phản động mới đòi chấp hành Hiến pháp để thoát khỏi sự lãnh đạo của đảng”.
(Trích bài nói chuyện trong Hội nghị Thảo luận Hiến Pháp – 1954).
Thứ Sáu, 26 tháng 5, 2017
Cuốn băng thu âm ngày 30/04/1975
Tiếng nói đầu tiên về sự Đổi Đời trên làn sóng điện của Đài Phát thanh Sài Gòn
Vào thời điểm 30/04/1975, TS. Nguyễn Nhã ngồi bên máy thu thanh để chờ nghe tin kết thúc chiến tranh khi đang tản cư ở trường học bên cạnh nhà thờ Tân Định để tránh pháo vì rạng sáng ngày 29/04/1975, cách nhà ở 158/227 Thoại Ngọc Hầu, bây giờ là Phạm Văn Hai, khoảng 15m bị hỏa tiễn rơi lạc. Việc ghi âm khoảnh khắc này là có chủ đích, nhằm phục vụ cho sưu tầm và nghiên cứu cứ liệu lịch sử. Băng được trực tiếp thu bằng máy Cassette Hitachi. Chính nhờ vậy toàn văn tuyên bố và diễn tiến phát thanh trên đài phát thanh được ghi lại hoàn toàn trung thực và chính xác.
Cuốn băng ghi âm có chất lượng khá tốt, dài 30 phút, ghi lại lời tuyên bố đầu hàng của tướng Dương Văn Minh vào ngày 30/4/1975 là cuốn băng duy nhất do TS. Nguyễn Nhã thực hiện. Cuốn băng ghi âm được xem là tư liệu quý có một không hai về buổi phát thanh cách mạng đầu tiên trên đài phát thanh Sài Gòn khoảng 13 giờ trưa ngày 30/4/1975, có giá trị về mặt lịch sử và nhờ nó mà sau này đã xác định được ai là người đã soạn nội dung cho tướng Minh nói trên đài phát thanh. Năm 2002, TS. Nguyễn Nhã đã sang tặng cho kiến trúc sư Nguyễn Hữu Thái, nguyên chủ tịch Tổng hội sinh viên Sài Gòn.
• Người thu: Nguyễn Nhã, Chủ nhiệm kiêm Chủ bút Tập san Sử Địa (Đại học Sư phạm Sài Gòn)
• Máy thu: Radio Cassette HITACHI (khoảng hơn 40cm x 30cm)
• Băng thu: Băng cassette hiệu CHERRY 90 phút, băng nhạc cũ
• Nơi thu: Nơi tạm trú tránh đạn lạc, trường học kế Nhà thờ Tân Định (Sài Gòn)
• Thời gian âm được thu: Khoảng 20 phút không liên tục .
• Thời gian thu: buổi chiều Ngày 30/04/1975
Những nhân vật trong tấm ảnh nổi tiếng tại đài PTSG ngày 30.4.1975
Từ trái sang phải (hàng đầu): SV Hà Thúc Huy (Điệp báo A10), nhà báo Đức Petearnet, tổng thống Dương Văn Minh, Đồng chí Lâm (bộ đội), Đồng chí Hà Huy Đỉnh (áo đen, đang chỉ tay), KTS Nguyễn Hữu Thái (Điệp báo A10-đeo băng ở tay trái), đồng chí Phạm Xuân Thệ.
Ảnh chụp lúc 12 giờ 20, ngày 30/4/1975 tại Đài phát thanh Sài Gòn. Tác giả bức ảnh là Phóng viên Thông tấn AP, Nhà báo Phạm Kỳ (Kỳ Nhân) - một cơ sở Điệp báo A10. Chú thích ảnh của Tác giả.
Nguồn: Ictdanang
Thứ Tư, 24 tháng 5, 2017
Thi hoa hậu trên Đài truyền hình Sài Gòn 50 năm trước
Thứ Hai, 22 tháng 5, 2017
Vài nét về Ca Nhạc Saigon trước 1975
Lời người viết: Lâu rồi các bạn bè thân hữu mỗi khi gặp tôi cứ hỏi “Liệu ông có viết lại các mẫu chuyện về Ca Sĩ Sài Gòn trước năm 75 được không?”. Bởi dù gì ngày trước ở Sài Gòn tôi viết chuyên mục về điện ảnh tân nhạc cho nhiều báo và tạp chí, mà nhật báo Trắng Đen với số bán chạy nhất thời đó là chủ chốt; đồng thời cũng là một trong các sáng lập viên “Nhóm thân hữu ký giả Điện ảnh Tân nhạc Việt Nam” (như Huy Vân TTK báo Tiền Tuyến, tức Binh Cà Gật trong tạp chí Chiến Sĩ Cộng Hòa, Nguyễn Toàn, Tương Giang, Phạm Hồng Vân, Phi Sơn….) thuộc “thiên lý nhãn”…. trăm tai ngàn mắt thời đó.
Viết về giới ca nhạc sĩ Sài Gòn thời trước 1975, là viết những chuyện đằng sau hậu trường, những chuyện dính dáng vào đời tư nhưng không đến nỗi phải bồi thường “một đồng danh dự”; có thể có những vụ việc đã từng được đăng hoặc chưa được đăng trên báo, viết về người còn ở lại và người đã xa quê hương, quả thật hết sức phức tạp!
Lý do “sự thật hay mích lòng”, nhưng đã hơn 30 năm xin cứ coi đây là kỷ niệm, thật hư thế nào chính người trong cuộc sẽ hiểu!…. Nhưng vì một lẽ giản đơn “không muốn vạch áo cho người xem lưng” đó thôi! ?
Cuối cùng, những phần hồi ký này chỉ trích đăng từng phần, nếu có dịp xin sẽ viết tiếp… và viết ra để những người về sau tham khảo và biết về các Nhạc Sĩ & Ca Sĩ trước 1975, đang ở VN, Hải ngoại đã thành danh như thế nào.
Đô la đỏ & hàng PX
By Trang Nguyên - January 20, 2017
Trên trang mua bán eBay, tôi thấy có nhiều loại tiền đô la đỏ thường gọi là MPC (Military Payment Certificate) mà quân nhân và các cơ quan dân sự Mỹ dùng để thanh toán trong thời chiến tranh VN. Đồng đô la đỏ được chính phủ Mỹ in ra để người Mỹ đóng quân ở hải ngoại tiêu xài, khi về nước hoặc đi nghỉ phép tại một quốc gia khác được đổi sang đồng đô la xanh (tức tiền lưu hành trong nước) tuỳ theo mức lạm phát tiền tệ của mỗi nước. Chẳng hạn ở miền Nam VN, thời gian 1968, 180 đồng đô la đỏ đổi được 100 đồng đô la xanh.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)