Ám ảnh về cái chết ông hàng xóm
Hồi nhỏ chừng 4.5 tuổi, mới sáng mình nghe hàng xóm xôn xao nên chạy ra ngã ba gần nhà thì thấy một xác chết ông... (quên tên) ở cách nhà mình 2 miếng đất nhà bà con. Mình thấy vết đạn và máu, trên người có một mảnh giấy, đại khái là: nhân danh tòa án cách mạng xử tử tên ác ôn... Lúc bị bắn ổng đã ngoài 50 tuổi rồi, nghe người lớn nói ngày trước ông từng làm liên gia trưởng (tương đương với tổ trưởng dân ngày nay)...
Ngày xưa ở quê mình, dân rất sợ cách mạng bắt đi đi lên núi gọi là "học tập" với nhiều lý do khác nhau... Thỉnh thoảng lại nghe cách mạng đêm về bắn người nào đó gọi là ác ôn gián điệp.
Hãy nghe người ta kể:
"Sáng hôm sau Nguyễn Xuân Anh và mấy người hàng xóm tìm tới nơi có tiếng súng, tiếng la trong đêm. Họ nhìn thấy một người nằm úp mặt xuống đất, hai tay bị trói chặt chéo về phía sau bằng dây dù. Sợ dây dù làm dây trói tay còn dư ra khoảng ba mét. Hai chân nạn nhân cũng bị trói bằng dây dù ở phía trên đầu gối khoảng 3cm. Một cách trói tù binh quen thuộc trong chiến tranh để đối tượng chỉ đi mà không thể chạy được. Nạn nhân bị bắn xuyên từ lỗ tai bên này sang lỗ tai bên kia. Máu thấm quanh chỗ đất ông ta nằm đã bầm tím lại. Nguyễn Xuân Anh và mọi người không thấy một thứ giấy tờ gì trên xác cũng như chung quanh nạn nhân. Họ lật xác nạn nhân lên và nhận ra đó là ông Dương Ngọc Chánh, người cùng thôn An Giang, xã Mỹ Đức."
Trích từ:
https://duongngocchanh.blogspot.com/2015/01/vu-hai-muoi-nam-truoc.html
Họ đã bắt thì chả sẩy bao giờ! - Trói tay như nói trên gọi là trói thúc ké, giống ảnh này: