Chửa là cửa mả Chửa con so làm lo láng giềng Đàn bà Việt Nam ngày xưa hầu như ai cũng lo ngại chuyện mang nặng đẻ đau. Tại thôn quê, người đàn bà có chửa (có bầu, có mang) phải tự chăm lo sức khỏe. Ngoài mấy thang thuốc bắc, thuốc nam, chỉ còn biết trông cậy vào những lời khuyên được truyền từ đờì nay sang đờì nọ. Nào là: -Kiêng ăn cua Cua là loài bò ngang. Ăn cua sẽ bị đẻ ngang. - Kiêng ăn thịt thỏ Thỏ có môi trên bị hở. Ăn thịt thỏ thì đứa bé đẻ ra sẽ bị sứt môi. - Kiêng ăn trai sò ốc hến Những giống này tiết ra nhiều chất nhờn. Nếu người mẹ ăn trai sò ốc hến thì con đẻ ra sẽ bị bịnh nhiều dớt dãi. Nào là: - Nên ăn trứng gà. Trứng gà luộc vừa trắng bên ngoài lại hồng bên trong (ta quen gọi lòng đỏ trứng gà). Người mẹ ăn trứng gà luộc thì con sinh ra sẽ có nước da trắng trẻo, hồng hào. Nước da trắng như trứng gà bóc được ưa thích hơn nước da bánh mật. - Nên ăn đu đủ. |
Tim thông tin blog này:
Chủ Nhật, 13 tháng 8, 2017
Phong tục về sinh đẻ
Nguyễn Dư
Bom đạn Mỹ dư thừa để làm điều ác.
Xem lại những ảnh xưa do bom đạn Mỹ gây ra làm lão nhớ sau 1975, gia đình về lại quê, nhà bị đốt cháy đã đành, nhìn đám ruộng 2 sào đất trước nhà (1000 m2) mà kinh! khoảng 20 hố to nhỏ do pháo cối bắn.
Xóm có dăm nóc nhà nằm giữa đồng trống, dân chạy lánh nạn gần hết thì VC ngu gì về hoạt động ẩn nấp tại đây, đụng trận thì rút đi đường nào. Thế mà, ngày hễ có khói, đêm nghe chó sủa hoặc động tĩnh, bất kể là gì là lính gọi pháo bắn thí xác.
Ngày nay cũng vậy, nơi nào Mỹ vào thì đất nước đó tan hoang. Người ta quan tâm dân Mỹ, Châu Âu bị khủng bố mà không thấy dân nước nhỏ, hàng ngày có vài chục người bị chết do bom đạn của Mỹ, NATO, Nga dưới chiêu bài chống khủng bố. Máu nào cũng là máu người dân vô tội. Khi họ rút đi để lại con số trăm nghìn người chết và thương tật, đô la có bồi đắp được không?
Xem clip trực thăng Mỹ ban đêm săn người như săn nai, họ cười đùa chúc mừng nhau khi hạ được mục tiêu, từ trên cao nhìn qua máy hồng ngoại làm sao anh chắc chắn đó là quân khủng bố và không có dân bên cạnh.
Ngày xưa học sinh bọn mình từng nghêu ngao bài hát của Phan Ni Tấn, nhớ nhất mấy câu đầu:
"Kính thưa thầy đây bài chính tả của con
Bài chính tả viết về nước Mỹ
Con viết hai lần sai chữ America
Con viết hai lần sai chữ communist
Con viết hai lần sai chữ liberty
Làm sao được, làm sao được, bỡi anh con vừa chết"
Xóm có dăm nóc nhà nằm giữa đồng trống, dân chạy lánh nạn gần hết thì VC ngu gì về hoạt động ẩn nấp tại đây, đụng trận thì rút đi đường nào. Thế mà, ngày hễ có khói, đêm nghe chó sủa hoặc động tĩnh, bất kể là gì là lính gọi pháo bắn thí xác.
Ngày nay cũng vậy, nơi nào Mỹ vào thì đất nước đó tan hoang. Người ta quan tâm dân Mỹ, Châu Âu bị khủng bố mà không thấy dân nước nhỏ, hàng ngày có vài chục người bị chết do bom đạn của Mỹ, NATO, Nga dưới chiêu bài chống khủng bố. Máu nào cũng là máu người dân vô tội. Khi họ rút đi để lại con số trăm nghìn người chết và thương tật, đô la có bồi đắp được không?
Xem clip trực thăng Mỹ ban đêm săn người như săn nai, họ cười đùa chúc mừng nhau khi hạ được mục tiêu, từ trên cao nhìn qua máy hồng ngoại làm sao anh chắc chắn đó là quân khủng bố và không có dân bên cạnh.
Ngày xưa học sinh bọn mình từng nghêu ngao bài hát của Phan Ni Tấn, nhớ nhất mấy câu đầu:
"Kính thưa thầy đây bài chính tả của con
Bài chính tả viết về nước Mỹ
Con viết hai lần sai chữ America
Con viết hai lần sai chữ communist
Con viết hai lần sai chữ liberty
Làm sao được, làm sao được, bỡi anh con vừa chết"
Tấm ảnh 2014 không thấy đăng báo tại chùa Mahabodhi (Bồ đề Đạo tràng)
Nhìn mặt từng người, thú vị phết! có Bình ruồi đầu bạc ngồi sau và Bắc Hà mặc áo màu xanh ngồi bên phải Ông nghìn cân.
(Lưu từ FB)
Cây nhỏ mà có võ trường sinh bất tử.
Nhìn vào khó mà tin rằng cây đã có từ kỷ Băng hà.
Quần thể liễu có tên Pando mọc ở bang Utah của Hoa Kỳ có thể coi là một cá thể thực vật phủ diện tích lớn nhất, già nhất và nặng nhất hành tinh này với diện tích phủ 43 hecta và cân nặng 6,000 tấn, 80,000 năm tuổi. Một số nhà khoa học cho rằng Pando đã thọ đến 1 triệu năm tuổi. Các nhà khoa học tin rằng Pando đã may mắn có một cuộc đời lý tưởng: cháy rừng thường xuyên đã thiêu trụi các loài thực vật cạnh tranh khác, và biến đổi khí hậu ở Utah mang đến cho cụm cây một lợi thế tuyệt vời. Tại những đám cháy nghiêm trọng, trong khi cả khu rừng đã bị hủy hoại, thì Pando vẫn còn bộ rễ lớn ở dưới lòng đất, và các cây non lại tiếp tục sinh sôi từ bộ rễ chung này. Vì Pando sinh sản theo cách này, nên các nhà khoa học ước tính đã 10.000 năm cụm cây này chưa nở hoa.
(st)
Quần thể liễu có tên Pando mọc ở bang Utah của Hoa Kỳ có thể coi là một cá thể thực vật phủ diện tích lớn nhất, già nhất và nặng nhất hành tinh này với diện tích phủ 43 hecta và cân nặng 6,000 tấn, 80,000 năm tuổi. Một số nhà khoa học cho rằng Pando đã thọ đến 1 triệu năm tuổi. Các nhà khoa học tin rằng Pando đã may mắn có một cuộc đời lý tưởng: cháy rừng thường xuyên đã thiêu trụi các loài thực vật cạnh tranh khác, và biến đổi khí hậu ở Utah mang đến cho cụm cây một lợi thế tuyệt vời. Tại những đám cháy nghiêm trọng, trong khi cả khu rừng đã bị hủy hoại, thì Pando vẫn còn bộ rễ lớn ở dưới lòng đất, và các cây non lại tiếp tục sinh sôi từ bộ rễ chung này. Vì Pando sinh sản theo cách này, nên các nhà khoa học ước tính đã 10.000 năm cụm cây này chưa nở hoa.
(st)
Món ăn không thể thiếu trong đám giỗ ở quê Nẫu PY
Tập tục tối thiểu phải có:
- Thịt heo luột xắt phay
- Mì gạo xào thịt, nấm mèo...
- Xương nấu với bí, củ...
- Bánh tráng nướng
- Rau...
- Nước mắm ớt
- Xôi nếp với đậu...
.....
Dân Phú Yên gọi là làm súi sẩm!
Tùy điều kiện tài chính của từng nhà và tính chất nếu "đám lớn" thì có thêm các món...
Mình ấn tượng nhất là đĩa thịt heo luột và bánh tráng nướng đặt gát lên món ăn.
Món thịt heo chắc nhằm giải quyết khâu năng lượng, cho nên người ta xắt từ vừa đến dày chứ không mỏng để khách không nghĩ chủ nhà hà tiện, chấm với mắm mặn là y bài.
Cái hay của bánh tráng nướng là khúc dạo đầu nhập bàn trước khi thực khách gắp đồ ăn cho đỡ ngại, bẻ lốc cốc nghe cũng vui tai, rôm rả.
Còn xôi, chủ nhà dọn ra sau cùng ý bảo "hết xôi rồi việc”.
Mấy ảnh bẻ bánh tráng nhâm nhi canh gắp mồi - ảnh minh họa:
- Thịt heo luột xắt phay
- Mì gạo xào thịt, nấm mèo...
- Xương nấu với bí, củ...
- Bánh tráng nướng
- Rau...
- Nước mắm ớt
- Xôi nếp với đậu...
.....
Dân Phú Yên gọi là làm súi sẩm!
Tùy điều kiện tài chính của từng nhà và tính chất nếu "đám lớn" thì có thêm các món...
Mình ấn tượng nhất là đĩa thịt heo luột và bánh tráng nướng đặt gát lên món ăn.
Món thịt heo chắc nhằm giải quyết khâu năng lượng, cho nên người ta xắt từ vừa đến dày chứ không mỏng để khách không nghĩ chủ nhà hà tiện, chấm với mắm mặn là y bài.
Cái hay của bánh tráng nướng là khúc dạo đầu nhập bàn trước khi thực khách gắp đồ ăn cho đỡ ngại, bẻ lốc cốc nghe cũng vui tai, rôm rả.
Còn xôi, chủ nhà dọn ra sau cùng ý bảo "hết xôi rồi việc”.
Mấy ảnh bẻ bánh tráng nhâm nhi canh gắp mồi - ảnh minh họa:
Những địa danh Việt Nam bị thay đổi và sai lệch
Ở Việt Nam, có hàng trăm địa danh bị thay đổi hay sai lệch về ngữ âm và chữ viết. Tìm hiểu những nguyên nhân gây ra sự biến đổi này, chúng ta sẽ hiểu được nguồn gốc và ý nghĩa ban đầu của các địa danh.
Những kiểu thay đổi và sai lệch cụ thể như sau:
1- Do hiện tượng đồng hóa: Hai âm tố khác nhau nhưng đứng gần nhau, âm tố này làm cho âm tố kia giống với nó. Có hai địa danh thuộc kiểu này:
1- Do hiện tượng đồng hóa: Hai âm tố khác nhau nhưng đứng gần nhau, âm tố này làm cho âm tố kia giống với nó. Có hai địa danh thuộc kiểu này:
- Pha Đin là đèo trên Quốc lộ 6, từ huyện Thuận Châu, tỉnh Sơn La đi huyện Tuần Giáo, tỉnh Điện Biên, dài 36km, cao 1.050m. Cũng gọi là Cổng Trời. Chữ Pha Đin từ gốc Tày - Nùng Phạ Đin, nghĩa là “trời đất”, vì đèo quá cao, như chỗ gặp nhau giữa trời và đất. Ở đây có hiện tượng đồng hóa thanh điệu: thanh ngang của Đin đồng hóa thanh nặng của Phạ thành Pha.
- Tam Thương là bến trên sông Trà Khúc (Quảng Ngãi). Tam Thương vốn là từ Hán Việt, dạng gốc là Tạm Thương, nghĩa là “kho tạm”, nằm gần bến. Ở đây thanh ngang của Thương đồng hóa thanh nặng của Tạm thành Tam Thương.
2- Do hiện tượng dị hóa: Hai âm tố giống nhau nhưng đứng gần nhau, âm tố này làm cho âm tố kia khác với nó. Có ba địa danh thuộc kiểu này:
- Bà Bèo là kinh nối sông Tiền và sông Vàm Cỏ, chảy qua các huyện Cai Lậy, Tân Phước (Tiền Giang) và Châu Thành (Long An), dài 25km. Vương Hồng Sển cho biết âm gốc của địa danh này là Bàu Bèo. Người Khmer cũng gọi kinh Bà Bèo là Cumnik Prêk Cak tức “kinh rạch bèo”.
Thứ Bảy, 12 tháng 8, 2017
Anh chàng Tây miêu tả một bữa cỗ của người Việt
Bài-dịch của một cụ Lừa Lam-Kì nầu đóa từ bài-biên của một cụ Tai Mẽo nầu đóa. Tôi thuổng bên lốc cụ Fẹt còn cụ củ thuổng ở đao đéo rõ, khà khà. Có đặt tên và sửa lại tí chính-tả để đọc cho dễ.
HÀNG CHÔM TRÊN NET: MỘT BỮA CẮN
Tất cả bọn họ hân hoan ngồi sà xuống nền nhà bày la liệt và lộn xộn các món thơm ngon. Một số chồm người qua các đĩa đồ ăn để lấy cho mình gia vị và những thứ cần thiết. Những người trung niên bắt đầu đào bới trong các đĩa đồ ăn lớn, lôi ra những thứ có lẽ là ngon nhất cho vào chén của những người già hơn. Vài người già sau khi nhận được miếng ngon bắt đầu cằn nhằn và lập tức chuyển chúng sang chén của mấy đứa con nít đang ngồi xung quanh.
HÀNG CHÔM TRÊN NET: MỘT BỮA CẮN
Tất cả bọn họ hân hoan ngồi sà xuống nền nhà bày la liệt và lộn xộn các món thơm ngon. Một số chồm người qua các đĩa đồ ăn để lấy cho mình gia vị và những thứ cần thiết. Những người trung niên bắt đầu đào bới trong các đĩa đồ ăn lớn, lôi ra những thứ có lẽ là ngon nhất cho vào chén của những người già hơn. Vài người già sau khi nhận được miếng ngon bắt đầu cằn nhằn và lập tức chuyển chúng sang chén của mấy đứa con nít đang ngồi xung quanh.
Không khí rất ồn ào, ai cũng nói một điều gì đấy nhưng có vẻ không quan trọng. Noi gương những người đàn ông, đám phụ nữ dùng tay lôi ra từ đĩa hay dùng đũa khoắng vào trong các nồi to hơn để tìm kiếm một vài thứ mong muốn. Khi vớt được một chùm trứng gà còn nhỏ, cả mấy người phụ nữ và đám con nít reo ồ lên. Một trong số họ tiếp tục vớt đồ ăn trong các tô lớn, một số khác tỷ mẩn ngồi xé các chiến lợi phẩm để cung cấp cho lũ nhỏ.
Tôi thực sự không biết là bữa ăn đã bắt đầu hay chưa, khi ba người có vẻ lớn tuổi nhất ngồi rung rung chân liên tục và uống những ly rượu đục ngầu. Một trong số họ lấy tay bốc một cây rau to, vặt lấy vài lá rồi ném cọng rau còn thừa trở về đĩa.
Số trẻ em vừa ăn vừa nói chuyện huyên náo và xô đẩy nhau rất hiếu động. Cứ mỗi lần mấy người đàn ông chọc đũa vào một đĩa xào thơm phức họ lại gào lên với những người xung quanh “Ăn đi, ăn đi”. Một phụ nữ đang múc đồ ăn cho chính mình chợt rụt phắt tay lại khi ai đó cũng thò đũa vào tô đồ ăn đó. Chị ta có vẻ nhún nhường thái quá và hình như chưa ăn được bao nhiêu dù bữa ăn kéo dài đã gần 1 giờ đồng hồ, khoảng thời gian quá dài để bắt dạ dày phải liên tục nhận thêm đồ ăn.
Thứ Sáu, 11 tháng 8, 2017
Sinh hoạt tập tục... người xứ Nẫu - Phú Yên
ĂN UỐNG CỦA NGƯỜI VIỆT (KINH)
Bữa ăn hàng ngày
Người dân Phú Yên quen ăn một ngày ba bữa, gồm ăn sáng, ăn trưa và ăn
chiều. Tùy bữa ăn mà cách nấu nướng, số lượng món ăn, thức ăn khác nhau.
- Ăn sáng: là bữa phụ nhưng không vì thế mà người dân ăn không no. Họ ăn
để đi làm, thường là món mặn và khô như cá kho khô, kho mặn, trứng luộc,
mắm hoặc các thức ăn buổi tối hôm trước còn lại.
- Ăn trưa: là bữa ăn chính thức, món ăn nhiều hơn, gồm món kho, xào, canh,
mắm (mắm nước, mắm cái, mắm ruốc) rau luộc, đôi khi còn có cả món thịt lợn,
gà. Nhưng phổ biến là món kho, canh và mắm, có lúc thêm món đặc sản do
đánh bắt, thu lượm được như cá đồng, măng le, nấm rừng, thịt rừng. Việc chế
biến cũng đơn giản, thường là kho, nướng, luộc, xào...
- Ăn chiều: có phần kém thức ăn hơn bữa trưa nhưng nhiều hơn bữa sáng.
Món ăn gồm món kho, canh, mắm, đôi khi thêm món rau luộc, món xào.
Nhưng trong cuộc sống không phải lúc nào ăn uống cũng chỉ có thế, mà thực
tế còn phong phú hơn nhiều. Người Việt (Kinh) đôi lúc tổ chức bữa ăn dành
riêng cho người già, người bệnh, sản phụ, trẻ con; bữa ăn cho thợ làm nhà, cấy
lúa, gánh đất, lợp nhà, đánh tranh, trét vách; bữa ăn phụ thường vào nửa buổi
sáng, hoặc xế chiều. Ngoài ra, có bữa ăn bất thường, nhân dịp thu hoạch lúa
thóc xong; bữa ăn khi có khách đến viếng thăm. Tùy theo cấp độ công việc, khả
năng kinh tế gia đình, thời điểm bữa ăn, đối tượng khách mà chủ nhà lựa chọn
món ăn thích hợp. Lời tục xưa có câu “Nhịn miệng đãi khách”, “Khách đến nhà
không gà thì vịt”.
Bữa ăn hàng ngày
Người dân Phú Yên quen ăn một ngày ba bữa, gồm ăn sáng, ăn trưa và ăn
chiều. Tùy bữa ăn mà cách nấu nướng, số lượng món ăn, thức ăn khác nhau.
- Ăn sáng: là bữa phụ nhưng không vì thế mà người dân ăn không no. Họ ăn
để đi làm, thường là món mặn và khô như cá kho khô, kho mặn, trứng luộc,
mắm hoặc các thức ăn buổi tối hôm trước còn lại.
- Ăn trưa: là bữa ăn chính thức, món ăn nhiều hơn, gồm món kho, xào, canh,
mắm (mắm nước, mắm cái, mắm ruốc) rau luộc, đôi khi còn có cả món thịt lợn,
gà. Nhưng phổ biến là món kho, canh và mắm, có lúc thêm món đặc sản do
đánh bắt, thu lượm được như cá đồng, măng le, nấm rừng, thịt rừng. Việc chế
biến cũng đơn giản, thường là kho, nướng, luộc, xào...
- Ăn chiều: có phần kém thức ăn hơn bữa trưa nhưng nhiều hơn bữa sáng.
Món ăn gồm món kho, canh, mắm, đôi khi thêm món rau luộc, món xào.
Nhưng trong cuộc sống không phải lúc nào ăn uống cũng chỉ có thế, mà thực
tế còn phong phú hơn nhiều. Người Việt (Kinh) đôi lúc tổ chức bữa ăn dành
riêng cho người già, người bệnh, sản phụ, trẻ con; bữa ăn cho thợ làm nhà, cấy
lúa, gánh đất, lợp nhà, đánh tranh, trét vách; bữa ăn phụ thường vào nửa buổi
sáng, hoặc xế chiều. Ngoài ra, có bữa ăn bất thường, nhân dịp thu hoạch lúa
thóc xong; bữa ăn khi có khách đến viếng thăm. Tùy theo cấp độ công việc, khả
năng kinh tế gia đình, thời điểm bữa ăn, đối tượng khách mà chủ nhà lựa chọn
món ăn thích hợp. Lời tục xưa có câu “Nhịn miệng đãi khách”, “Khách đến nhà
không gà thì vịt”.
Sinh hoạt tập tục... người xứ Nẫu - Phú Yên (II)
TÍN NGƯỠNG CỦA NGƯỜI VIỆT (KINH)
Tín ngưỡng thờ cúng tổ tiên
Người Việt ở Phú Yên cũng quan niệm khi con người chết, chỉ mất phần thể
xác còn phần hồn thì sống mãi. Linh hồn ở đâu đó trong không trung hoặc lẩn
quẩn trong ngôi nhà của người thân và họ vẫn có nhu cầu về ăn, mặc, ở, đi lại
như lúc còn sống, “trần sao, âm vậy”. Linh hồn có thể nghe được lời thỉnh cầu
(lời khấn) thông qua nghi thức cúng giỗ, nhận quà biếu (đồ mã) và phù hộ, độ trì
cho người thân. Vì vậy, khi nhà có người qua đời, người ta lập bàn thờ để thờ
cúng, vào ngày kỵ nhật (ngày mất) gia đình tổ chức cúng giỗ.
Việc thờ cúng tổ tiên được thực hiện dưới hai hình thức là nhà thờ họ và lập
bàn thờ tại nhà.
- Nhà thờ họ là nơi thờ vị thủy tổ của một dòng họ, do con cháu dòng dõi họ
tộc lập nên và giao cho chi trưởng nam truyền đời trông coi, lo việc cúng giỗ.
Nếu chi trưởng tuyệt tự (không có con trai nối dõi tông đường) thì mới truyền
sang chi thứ.
Nhà thờ họ thường được xây dựng trên khu đất của vị thủy tổ, kèm theo một
ít ruộng hương hỏa (ruộng kỵ) để thu hoa lợi lo việc tế tự, tu sửa nhà thờ.
Dòng họ nào không có ruộng kỵ thì đến kỳ cúng tế con cháu phải đóng góp
tiền gạo để cùng tổ chức.
Tín ngưỡng thờ cúng tổ tiên
Người Việt ở Phú Yên cũng quan niệm khi con người chết, chỉ mất phần thể
xác còn phần hồn thì sống mãi. Linh hồn ở đâu đó trong không trung hoặc lẩn
quẩn trong ngôi nhà của người thân và họ vẫn có nhu cầu về ăn, mặc, ở, đi lại
như lúc còn sống, “trần sao, âm vậy”. Linh hồn có thể nghe được lời thỉnh cầu
(lời khấn) thông qua nghi thức cúng giỗ, nhận quà biếu (đồ mã) và phù hộ, độ trì
cho người thân. Vì vậy, khi nhà có người qua đời, người ta lập bàn thờ để thờ
cúng, vào ngày kỵ nhật (ngày mất) gia đình tổ chức cúng giỗ.
Việc thờ cúng tổ tiên được thực hiện dưới hai hình thức là nhà thờ họ và lập
bàn thờ tại nhà.
- Nhà thờ họ là nơi thờ vị thủy tổ của một dòng họ, do con cháu dòng dõi họ
tộc lập nên và giao cho chi trưởng nam truyền đời trông coi, lo việc cúng giỗ.
Nếu chi trưởng tuyệt tự (không có con trai nối dõi tông đường) thì mới truyền
sang chi thứ.
Nhà thờ họ thường được xây dựng trên khu đất của vị thủy tổ, kèm theo một
ít ruộng hương hỏa (ruộng kỵ) để thu hoa lợi lo việc tế tự, tu sửa nhà thờ.
Dòng họ nào không có ruộng kỵ thì đến kỳ cúng tế con cháu phải đóng góp
tiền gạo để cùng tổ chức.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)