Khi tôi nhận công việc đội trưởng đội công tác kiêm chuyên gia xã khi còn quá trẻ. Hai mươi mấy tuổi đời, chỉ là đoàn viên, trung sĩ, chức quèn: trung đội phó rồi lên trưởng. Không hề biết gì cơ cấu tổ chức của chính quyền, đoàn thể và dân quân. Cấp trên chỉ tập huấn cho lính có một tuần trước đó, để hiểu sơ về đất nước và con người xứ lạ. Biết qua về âm mưu ba phái của địch và nội tình chính trị của Campuchia.
Xong, thảy thằng tui xuống một xã lạ hoắc của huyện khác. Tới nơi, mình rất lo lắng, không biết bắt đầu từ đâu, làm sao để từ vài cán bộ chỉ định tạm trước đó mà xây dựng nên cơ cấu hoàn chỉnh cho xã hoạt động. Dù mình có lập đôi công tác bạn (như lính) để hổ trợ và thông qua đó cho chính danh. Nhưng đội bạn đều là người mới, biết gì đâu, chỉ sao nghe vậy. Còn oái ăm thay, bắt đoàn viên tui xây dựng nòng cốt để kết nạp đảng cho cán bộ bạn nữa cơ!.
Trong khi ấy, tiếng Khmer mới biết bập bõm. Chuyên gia dân chính và chỉ huy cấp trên dội chỉ đạo xuống: cần làm chuyện này, cấn làm chuyện kia. Đúng là bộ đội Đa giê năng, không biết thì ráng tự học. Mò mẫm làm và làm tuốt theo kiểu nghề dạy nghề. Rồi cũng mình học lóm nhập khẩu cách mệnh Việt, bày vẽ dở chiêu đủ cả. Ví dụ như bầu bán thì dở trò mèo, đưa người vào cho đủ số nhưng 7 sẽ rớt 2 như ý định...
Thời gian loáng qua, tiếng Khmer của mình cứng dần, nâng tầm chém gió. Mình tự tin ghê lắm, trực tiếp truyên truyền cho cán bộ, dân, quân xã, có lúc xổ raphan hai tiếng đồng hồ liền. Vẽ đâu họ nghe đấy, ông cố vấn mà, cán bộ và dân nể trọng ông kẹ , gọi mình là "Tà Hùng" (ông Hùng). Uy quyền của ông cố vấn ngày càng trùm một cõi. Xã thì nghèo nhưng rộng lớn giáp hai tỉnh Kro Ché và Kompuông Thom. Xã nằm bên kia sông, cách chỉ huy tiểu đoàn và uỷ ban huyện, một buổi chèo ghe. Khó thì khó nhưng hợp ý mình thích tự tung tự tác làm đạo diễn.