Tim thông tin blog này:

Thứ Hai, 29 tháng 1, 2018

Kỷ niệm của Trần Hùng với hiệu trưởng Hồ Công Danh.

Tran Hung
22 giờ
Nói qua, là H học Hoàng Đạo từ lớp 6 đến 9A thuộc loại chơi nhiều, dốt đều, được cái giỏi mỗi môn không phép: cúp cua tắm sông, đến năm 1973 mình về Tuy Hòa học tiếp. Sau 1975, nghỉ học đi bộ đội rồi ra đời xiêu bạt khắp nơi ("xiêu bạt" là chữ thầy Trần Duy Phiên đề tặng), không mấy khi về lại Kon Tum. Thầy cô, bạn bè quên như gần hết, liên lạc chủ yếu với Phạm Thái Vĩnh, mà cũng thỉnh thoảng thôi. Nhớ chủ yếu mấy thằng bạn học kiêm bạn nhậu, lâu lâu gặp lại.
Thầy, thì cũng như nhiều bạn khác, Hồ Công Danh là cái tên nhớ mãi, sự tích không quên về thầy rất nhiều. Với H khi học lớp 6 như các bạn biết: ổng bắt viết đầy trang vở một chữ mới dạy, to như con gà mái (ổng nói viết vậy mới nhớ). H học cực dốt, ngơ ngơ ngáo ngáo môn Anh văn, có hôm Thầy gọi lên trước bàn, Thầy hỏi: What is your name? Học trò ngu trả lời bằng câu đó, ổng điên gan, bắt nằm phết 3 roi, són đái. Và những lần ấm ớ sau bị ăn roi nữa...
Từ đó mình thù Thầy, gọi là "ông Danh phát xít" và thù luôn cả môn Anh văn và cho rằng nó là "công cụ nô dịch dân ta của đế quốc Mỹ" (hồi đó không biết nghe ông thầy nào mà bén hơi chính trị nhỉ?). Có lần mình đu lên ô thông gió của lớp, hô vào: "đả đảo Hồ Công Danh, đã đảo...", vừa tuột xuống thì thầy Đoàn Phước Chí, giám thị đã đứng sau lưng, đưa lên văn phòng xử... (chuyện này nhờ bạn Trần Đức nhớ nhắc lại).
Trong bữa cơm ở nhà hàng, trước ngày hội ngộ chính thức, H cầm ly đến bàn các Thầy ngồi, H cà khịa Thầy bằng câu muôn thuở của học trò cũ: "Thưa thầy còn nhớ em không?", rồi nói:
- Em là cái thằng... hôm nay em đến để đòi Thầy 10 roi. - Ổng ngớ người, hỏi:... 10 roi gì?
- H đáp: Là 10 roi cộng dồn, có khi còn hơn, Thầy đã đánh em.... Nhưng mà... sau đó em cũng hô đã đảo Hồ Công Danh 3 lần, vậy là thầy trò ta huề nha Thầy. Thầy trò cười, cụng ly nhau cái cốp.
Bữa ngày khai mạc hội ngộ, chuyện này H hơi bất ngờ vì lâu nay mình nghĩ thầy Danh chắc là đảng viên Dân chủ, mới có thế lực chống lưng để mở rộng lãnh thổ trường. Lúc thi ném bóng rổ, H đứng xem và cũng có ý đứng gần Thầy để lỡ bóng bay lạc thì giơ tay đỡ (dù có một bạn ngồi gần bảo vệ Thầy). Tò mò nên H tranh thủ phỏng vấn chớp nhoáng Thầy:
- Ai là người đỡ đầu, vậy Thầy? - Thầy đáp: Nhờ Thầy quen, ông Trung tá tỉnh trưởng Nguyễn Hợp Đoàn ký quyết định cho phép, cấp dưới không muốn cũng phải chấp hành lệnh trên. Và cố vấn dân sự Mỹ ủng hộ, duyệt chi tiền đề xây hàng rào, nhưng sau khi thầy đi, lình xình sao đó nên không giải ngân được...
- Thầy có vô đảng Dân chủ không? - Đáp: không, Thầy trung lập, thầy A thầy B có vô năm 1974 theo kiểu đánh trống ghi tên...
- Thầy đặt tên cho trường? - Không, Thầy đề xuất 4 cái tên: Nhất Chi Mai, Socrates, Hoàng Đạo, Nhất Linh rồi Hội đồng giáo sư chọn Hoàng Đạo. Bữa đó ồn quá, nghe tiếng được tiếng mất, tên "Nhất Linh" do Nguyễn Kim Hồng bổ sung cho. Rất tiếc, nếu có thời gian, sẽ thêm những điều thú vị nữa...
Dịp rồi, mình nghe mấy thằng bạn kể từng "dắt' Thầy đi nhậu, có cả Nguyễn Vinh Dũng chỉ uống nước ngọt, la cà hết chỗ này đến chỗ nọ suốt đêm đến 3 giờ sáng. Nhớ tối văn nghê, Thầy xúc động phát biểu chỉ được vài phút. Rồi xem lại ảnh Thầy không ngại bẩn áo quần, nằm chống đầu lên, giữa lòng đám học trò cũ, thật cảm động vô cùng.
Thầy ơi ! Vui khỏe nhé, hẹn gặp lại Thầy.


Tìm kiếm Blog này