Tim thông tin blog này:

Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2018

"Tri túc, tiện túc, đãi túc, hà thời túc. Tri nhàn, tiện nhàn, đãi nhàn, hà thời nhàn"

TC thích thơ cụ Nguyễn Công Trứ nên nó thấm vào máu lúc nào không biết. Cho nên thời đi bộ đội ở Campuchia, ai đó kêu than, với lão chả thấy khổ tâm gì. Đi hành quân trong rừng cả ngày hết nắng rồi mưa, cuối chiều dừng lại, rúc dzô bụi, chiếm địa thế có lợi, căng tăng, mắc võng. Thay bộ quần áo ướt, nằm tréo giò đung đưa, nghe mưa rơi lộp độp cũng lý thú cuộc đời ! Chờ anh nuôi nấu cơm xong hô một tiếng là nhào dô quất cành hông, lại thót lên võng dung dưa, mở radio mini áp tai nghe, tối ngủ đếch thèm gác. Đời của ta đâu có giặc thì ta cứ đi, tới đâu thì tới !...
(ảnh minh họa)

Ở nhà, thượng sĩ Cạo còn chế đồ chơi có cánh quạt treo lên cây cao, giò làm nó quay gõ vào cái lon to, nghe cho nó vi vu cuộc đời. Sếp Cạo - cố vấn xã oai phong lẫm liệt đứng bìa trái, quấn khăn rằn, mặc quần jeans, vác súng AK cùng mấy thằng lính cận vệ. Phía sau là cái dựng vào phên nhà, đồ chơi bự chà bá như trái hỏa tiễn. haha.


Tìm kiếm Blog này