Tim thông tin blog này:

Hiển thị các bài đăng có nhãn Kỹ năng sống. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Kỹ năng sống. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 18 tháng 5, 2023

Cách tính để muốn biết 1 lít xăng, xe chạy được bao nhiêu km, làm vầy mới chính xác:

Lần đầu: đổ xăng đầy bình, ghi số công tơ mét.
Ba lần sau: đổ đầy bình, ghi giá xăng và số tiền đã trả.
Lần cuối: đổ đầy bình, ghi số công tơ mét.
Xong tính:
- Lấy số công tơ mét lần cuối trừ số công tơ mét lần đầu = tổng số km đã chạy.
- Từng lần ghi số tiền, lấy số tiền đã đổ chia cho giá xăng = số lít đã đổ. Cộng dồn số lít 3 lần đã đổ = Tổng số lít đã tiêu hao.

"Gửi xuống dưới cho cháu nó đua tiếp"

 

Tui có tiền cũng không mua xe ô tô điện mini.

Với mạng đường sá và giao thông như ở VN hiện nay thì xe bốn bánh hay hai bánh đều cần dàn khung chắc nặng. Xe máy lỡ bị đụng thì người còn văng ra chứ trong hộp diêm hàng mã thì bẹp như con gián!.



Chủ Nhật, 30 tháng 4, 2023

Cách sống và cách chơi của một số người khá giả ở Bảo Lộc.

Một nhà - đồi, tôi thấy thế này:
Họ tìm mua một ngọn đồi nhỏ. Tự mở đường vào và đặt tên. Đầu đường và chỗ rẽ có bảng chỉ đường, ví dụ "Đồi Hoa Nắng". Bắt gặp ngoài cùng là cái cổng ngói đỏ. Leo dốc ngắn lên tới nhà. Nơi ở, họ xây nhà sàn có mái xuôi kiểu dân tộc.
Kế nhà chính là "chòi" kiểu thủy tạ, nền cao, hình lục giác, chóp tròn làm chỗ ăn uống hoặc tiếp khách. Gần đấy là mảnh vườn rau. . Họ dùng điện mặt trời để tắm và nấu nước.
Cách chếch sân vườn, còn có một hai cái nhà nữa để người nhà ở riêng. Họ trồng đủ các loại hoa bên lối đi, có khắp mọi nơi. Phía dưới trước nhà, họ đào hồ nước, xung quanh có đặt một số dù ngồi chơi nghỉ mát và câu cá. Vườn đồi, họ trồng cây ăn trái...

Dân Tuy Hòa, bạn có nghe người lớn nói "Đứt cầu máng" chưa?

Nếu không có Đập Đồng Cam thì Phú Yên mình đến nay vẫn chưa khá.
Đập Đồng Cam có được nhờ tầm nhìn của Thực dân, với sự tài hoa của hai kỹ sư Pháp và công sức hàng ngàn người Việt.
Nhờ nó mà Phú Yên tự hào có cánh đồng lúa lớn nhất miền Trung.
Nhờ có mà Việt Minh huy động bà con đóng góp lương thực chi viện cho Liên khu 5.
Pháp biết vậy cho máy bay ném bom để chặn nguồn tiếp tế. Hậu quả là Cầu máng phía Nam và phía Bắc bị bể, cánh đồng Tuy Hòa hạn hán nặng. Từ 1952 đến 1954, dân Phú Yên đói thê thảm phải ăn độn...

"Cái đầu Trần Quí Thanh THP !".

Theo lời người làm ăn quen biết TQT kể với VOA:
____________

Cách làm ăn quyết liệt, nhạy bén cùng một chút may mắn đã giúp ông Trần Quí Thanh xây dựng nên đế chế Tân Hiệp Phát, nhưng từ khi ông chuyển qua cho vay nặng lãi trên thị trường bất động sản thì xuất hiện nhiều lời ta thán cuối cùng dẫn đến việc ông và hai con gái bị bắt, một đối tác từng làm ăn nhiều năm với tập đoàn này cho VOA biết.

Thứ Hai, 24 tháng 4, 2023

Chuyện tôi thi đấu sốt rét đỉnh cao: Tập 2 - Chập dây thần kinh!

Lần thứ hai vào đầu năm 1980,

Lúc bấy giờ tôi là Đội trưởng công tác xã Siem Bouk thuộc d12. Một xã cuối của tỉnh Stung Treng về phía hữu ngạn sông Me Kong, giáp tỉnh Kratie lẫn Com Pong Thom. Tình hình lúc ấy rất căng thẳng do địch bám vào xã, xây dựng chính quyền 2 mặt để phục vụ cho tuyến hành lang di chuyển quân của sư 801 Pol Pot. Địch bí mật xâm nhập móc nối xây dựng lực lượng ngầm trong xã, chính quyền bị khống chế hoàn toàn, chúng lôi kéo dân có thái độ thù địch với bộ đội Việt Nam. Chúng tôi ngồi trên đống lửa mà không biết, sau đó tôi lần ra manh mối phá được...

Thứ Bảy, 8 tháng 4, 2023

Nhớ tấm bản đồ UTM Mỹ ở chiến trường K.

Thời ở Campuchia, bản đồ địa hình khu vực hoạt động của đơn vị là vật gần gũi, bất ly thân đối với chỉ huy các cấp và những người lính có phận sự như trinh sát... Mình cũng thường mang theo bản đồ và địa bàn, mỗi khi dẫn quân đi truy quét. Rất lấy làm lạ và khâm phục trình độ tác nghiệp của Mỹ. Làm sao mà họ lập được bản đồ chính xác đến vậy. Đi bất cứ nơi đâu, dù là thật xa đi nữa, tưởng như chưa từng có con người hiện diện, thế mà đều thấy, trên bản đồ có cái gì thì mặt đất có cái đó. Chỉ khác chăng là còn có nước, phum bản hay không... Cấp trung đội, đại đội được phát bản đồ 1:25.000 và 1:50.000. Cấp cao hơn dùng bản đồ 1:100.000...

Thứ Tư, 5 tháng 4, 2023

"Chủ hưởng sái của chó!"

Chuyện không phịa, mình ăn thịt gà dành cho chó, nói cho có đầu có đũa là thế này.
Con chó ngu và dại gái số một của mình, là chó cỏ thôi, không phải thú cưng gì nhưng nó có số cực sướng! Cả xóm trọ già trẻ đều thương vì nết ngoan hiền không mất lòng ai giống chủ. haha. Đồ ăn thừa đủ thứ, họ mang đến cho nó ăn ê hề không hết. Ở đây, khu công nhân lao động như người nông dân thôi, nhưng do CN có lương, tiền tươi thóc thật nên ăn uống khá hơn ND. Gần đấy, cách chừng vài trăm mét có đến 3 cái chợ. Ăn uống xong thì có gia đình hâm lại mai ăn, có người đổ bỏ. Tủ lạnh để lưu trữ thức ăn thì người có người không, cộng với tính không tiết kiệm nữa.
Phòng bên có vợ chồng cô chú ngày làm công nhân, chiều tối về bán tạp hóa. Họ rất mến chó nên có đồ ăn trưa ở công ty mà người ta bỏ xuất ăn thì lúc chồng lúc vợ gom lại mang về cho nó. Hôm qua, cô vợ mang về một bọc thịt gà. thật nhiều. Nhìn gà luột chặt miếng khô ráo sạch sẽ gọn gàng, mình thấy tiếc nếu đổ chó ăn không hết thì quá phí. Nên bắt xoong lên bếp phi hành tỏi sả ớt, xào với rau thơm gia vị, bốc mùi thơm phức! Gặp ngay lúc vợ đi vắng, làm biếng đi chợ, còn gì bằng. Thế là vừa ăn cơm vừa coi TV vừa nhâm nhi gà với rượu, được một bữa ngon lành. Hay đây là dự báo cho cái số móc bọc của tui sắp đến.

Vài kinh nghiệm phượt Campuchia bằng xe máy.

Đi du lịch và trải nghiệm sống, có khác nhau nghen!
Tính ra thì đi CPC gần mà chi phí rẻ hơn ra Trung ra Bắc hoặc từ ngoài ấy vào Nam. Nhiều cái lạ lẫm và hấp dẫn hơn ở VN. Chọn đi xe máy để tiện ghé chỗ này chỗ nọ, tùy thích và chi phí cũng đỡ tốn hơn. Nếu bạn không biết tiếng Kh'mer, đừng ngại vì bên đó cũng có người biết tiếng Việt. Không có thì xí lô xí lào nhau và múa tay, rốt cục người này cũng hiểu ra người kia muốn gì. Vui lắm!
Gần đây, mình đã đi CPC 2 chuyến cùng bạn, tổng cộng 8 ngày qua 14 tỉnh thành nên có chút ít kinh nghiệm chia sẻ với các bạn tham khảo.

Chọn số điện thoại, nó cho thấy phần nào tính cách con người.

Nhiều người thích số hên, có người sao cũng được, có người xài sim rác... Của mình thì tận cùng bằng số 321 nên khỏi sợ tranh giành. Thỉnh thoảng mua, làm đồ chỗ quen, nhân viên hay hỏi lại số cuối của khách hàng để biết cộng điểm thưởng. Mình nói đùa: của chú là số tuột xích từ từ, tận cùng bằng số 1 í. Nhà mạng mà thêm số 0 nữa là biết chú đã thăng thiên òi. Mấy đứa nhỏ cười, từ đấy chúng nhớ số của ông già vui tính.

Món ăn khoái khẩu, chó mèo đều thích mà rẻ tiền.

Bí đỏ 1 trái, xắt mỏng cả vỏ lẫn hạt. Gan heo 1 kg, xay nhuễn với ít nước cho không hại máy và cho đỡ tốn ga nấu. Bí lâu chín nên bỏ vào nồi nấu trước chừng 15 phút cho bở. Rồi đổ gan lỏng vào chung nấu sôi, đánh đều hỗn hợp sền sệt là xong, như pate vậy. Để nguội múc vào hộp nhựa cất vào tủ lạnh, cho chó mèo ăn dần.
Tốn chừng 50 ngàn, nếu một con ăn thì được 10 ngày. Mỗi ngày, bữa chính cho chúng ăn một lần thôi đã đủ đạm và vitamin, bữa khác cho chúng ăn đồ khác, tùy gia chủ.

Thứ Hai, 3 tháng 4, 2023

Xã hội cần lên án gay gắt và chính quyền cần xử lý nghiêm khắc

 bọn ẩu tả vô trách nhiệm với tính mạng người dân.
Vụ đứa bé lọt xuống lỗ rỗng của cọc nhồi, rõ là sai phạm chứ không thể dùng từ "sẽ xử lý nếu có" như ông giám đốc sở GTVT Đồng Tháp nói. Tín, dấu hiệu là phụ, cái chính là làm sao để người ta không thể va vào vật cản hay lọt xuống hố dẫn đến chết người, bị thương tật, tổn hại đến phương tiện đi lại của họ. Nó là điển hình của vô số chướng ngại vật, hố ga, ổ gà ổ trâu mà chúng ta thường thấy hằng ngày trên đất nước này. Trước nguy cơ có thể bị, đôi khi chúng ta đã giật mình, thầm thốt "hú hồn, may mà không...!". Sau sự cố, có bao nhiêu vụ chính quyền đã xử lý tới nơi tới chốn những người có trách nhiệm?

Vì sao năm 1979 đánh nhau, quân TQ đã quay rất nhiều phim.

TQ tấn công xâm lược toàn tuyến biên giới phía Bắc của VN với nhiều ý độ. Về mặt quân sự, tuyên huấn quân đội TQ đã tổ chức cho phóng viên đi sát với các đơn vị đánh nhau với quân VN. Họ đã quay rất nhiều phim thực tế chiến trường kể cả binh lính hy sinh tổn thất. Nhằm mục đích để đưa về chiếu lại để xem và nghiên cứu rút ra những bài học kinh nghiệm, tuyên truyền chỉ là việc phụ.
Qua đó cho thấy quân đội TQ bộc lộ nhiều yếu kém, Đặng Tiểu Bình coi đó là bằng chứng, làm cơ sở để thuyết phục các đồng chí cần phải hiện đại hóa quân đội. Và quân đội TQ mạnh dần từ đấy.
Phim công khai để tuyên truyền, phim có tính nhạy cảm hay tổn thất bị rò rỉ trên mạng, khá hạn chế. Ngày nay, hầu hết những phim thực tế chiến trường đã bị TQ thu hồi và chặn nên trên mạng còn rất ít.



Tất cả cảm xúc:22Hồ Nguyễn Đình, Nguyễn Hữu Quý và 20 người khác

Không biết trò chơi thế này có nguồn gốc từ môn võ nào?

Hồi mình tân binh có anh trung đội trưởng nguyên là lính đặc công. Ảnh bày trò chơi cho lính thế này: hai người nắm bàn tay phải (thuận) của nhau rồi kéo hay xô đẩy, làm cách sao cho người kia ngã. Theo ảnh bày, mình đã ứng dụng chơi thành công với nhiều người kể cả to con. Là dùng lực bàn tay phải đẩy tay đối phương về bên trái (phía mu bàn tay), tất nhiên đối phương cũng làm thế, phản lực lại với mình. Sau thả lỏng nhẹ cho đối phương mất trớn, đồng thời nắm chặc tay đối phương dặt mạnh kéo ghì xuống. Dứt điểm, động tác phải làm thật nhanh và dứt khoát. Kết quả đối phương nhổm chân trụ (sau) rồi chúi xuống ngã nhào tới, thua cuộc. Tóm lại là từ cương trở về nhu rồi ghì xuống làm bật gốc lên.

Chuyện quân viễn chinh lập căn cứ ở nước ngoài.

Tôi nhớ một chuyên gia nước ngoài, sau khi sang Việt Nam nghiên cứu đã cảnh báo Mỹ: lập căn cứ phòng thủ kiên cố thì chỉ làm chủ trong phạm vi ấy. Nghĩ mà đúng, quân Mỹ và Đồng minh đều thế. Khi lập căn cứ phòng thủ thì dễ sinh tâm lý co cụm để yên tâm với sinh mạng, an toàn cho đơn vị. Từ hồi nhỏ, tôi đã chứng kiến ở quê, có trận quân VC đánh hốt gọn 2 cứ điểm quân VNCH đồn trú. Sau đó, lính VNCH thay đổi chiến thuật, đêm bí mật ra ngoài phục kích, có trận thắng và hạn chế VC tiếp cận.
QĐND Việt Nam ở Campuchia nếu mà như quân Mỹ và Đồng minh thì đã rút quân sớm, không phải chiến thắng mà bị quân Pol Pot vây hãm buột phải triệt thoái. Quân VN, phần vì nghèo nên không đủ điều kiện xây dựng căn cứ kiên cố. Nhưng cái gốc ở chỗ quan niệm "con cá sống vì nước, tách ly khỏi nước là tự sát". Các đơn vị ở gần dân cư thường lập doanh trại ở đầu hoặc cuối phum (làng), bên con suối, bờ sông. Nhà cửa xây dựng tềnh toành bằng cây tre lá, không có lô cốt, rào kẽm gai nhiều lớp, bố phòng mìn cũng không nhiều như những quân đội lớn.

Nhớ bài học dùng mìn đánh cửa mở ở trường HSQ.

Phương pháp này ra đời có từ thời đánh Pháp cho đến thời hiện đại, tôi nghĩ vẫn hữu dụng, nhất là đối với quân nhà nghèo. Đánh cửa mở là đánh phá vật cản ngoại vi căn cư địch để dọn đường cho mũi quan trọng tiến công vào. Mìn nổ thành công hay thất bại ảnh hưởng rất lớn đến kết quả trận đánh. Thường một căn cứ đối phương, ngoài những lô cốt hỏa lực là nhiều lớp rào cản các kiểu hết hợp với gài các loại chông mìn xen kẽ. Tùy vào quy mô mà có chiều sâu từ 50 đến 200 mét.

Nồi đồng cối đá, ngựa chiến trâu bò, đêm qua là M113.

Lai rai với bạn, tan sòng chạy về một đoạn là mưa sấp mặt. Một trận mưa ngắn nhưng lớn kỷ lục, đường nào cũng ngập, nước lênh láng. Đang sần sần chơi tới luôn, đằng nào chả ướt, thế là mình dọt. Các xe máy khác dò dẫm chạy men theo ven đường còn mình chạy nối đuôi xe bốn bánh, cứ thế mà phang từ Sài Gòn về Bình Dương. Nước ngập đến bửng xe, dạt hai bên bắn tung tóe. Dưới mặt nước có ổ gà ổ trậu, kệ pà nó, ũi thẳng như xe thiết giáp M113 xông trận. Rốt cuộc sau 30 phút về tới nhà, lòng nhẹ nhõm. Sáng đi làm, rồ ga máy nổ êm ru. Hứng chí, đang chạy ngừng lại chộp một pô kỷ niệm. Yêu vô cùng, chấp hết, Hayaye Suzuki mãi đỉnh!



"Thị tại môn tiền náo/ Nguyệt lai môn hạ nhàn" với lính.

Trong cái gian khổ cũng có khi lý thú và ấm cúng - đơn giản thôi !
Câu trên của Nguyễn Công Trứ ảnh hưởng sâu đậm đời mình. Nhớ mãi cảm giác mỗi khi dừng hành quân nghỉ ngơi. Đi truy quét địch cả ngày mưa dầm, người ướt sủng. Trong rừng trời sẩm tối rất sớm, cuối chiều đơn vị chọn chỗ dừng quân gần con suối hay vũng nước. Mình tranh thủ rửa lau qua người, thay bộ quần áo khô. Anh nuôi gọi ăn cơm, có gì ăn nấy nhưng được cái là đi lạnh gặp đồ nóng, ăn rất ngon miệng. Cơm nước xong, đơn vị dịch chuyển tìm mé rừng rậm khác để hạ trại ém quân cho đỡ khỏi phải canh gác.

Kinh nghiệm cỡi con xe trâu bò phi như ngựa.

Điểm lại 12 năm cỡi xe tay ga Hayate: Chạy hơn trăm mấy cây số. 1 lần ô tô và 2 lần xe máy khác húc đít xe mình. 1 lần gần đây mình đi nhậu về ngủ từ trong bụng ra nên húc đít xe ô tô. Còn cua mà thắng gấp thì tự té 4-5 lần. Ngã xuống đất, chủ nhân trặc tay chân, bầm dập mình mẩy vậy mà con ngựa chỉ gãy tay thắng là cùng. Dàn áo của xe không si nhê gì, chứ nói chi đến máy móc. Mỗi lần bị, chủ cà nhắc dựng xe lên, rồ ga phi tiếp phà phà về nhà dưỡng thương. Con khác húc nó thì chủ bị còn nó không hề gì. Ngược lại, nếu đang phi ngon trớn mà nó húc con khác thì hỡi ôi, không dám nghĩ...
Cho nên ai cỡi xe xác nặng phi nhanh thì phải luôn tâm niệm: Sẵn sàng Thắng và Thắng. Phải cả hai thắng mới kềm cương được nó. Chuyện mới nhất của mình tuần rồi, trời mưa vừa tạnh, đang vi vu đường hơi dốc xuống, với tốc độ 70-75km/giờ. Thì bỗng dưng nghe Xoạt, Rầm phát ! xe ga thằng trước tự đổ kềnh ngay trước mặt, cách chừng 5-7m, Mình nghĩ nhoáng trong đầu, thế nào cũng tông xe kia. Không hề né tránh, chỉ siết thắng khá gắt, xe không hề rung động, trờ tới sát rạt chú kia là dừng. Hú hồn!

Tìm kiếm Blog này