Chắc lão Sâm VTV và người chơi tịt cả lũ!
Bỡi vì nếu họ vào Google để tìm tư liệu thì không thấy từ này. Hồi tối, mấy thằng bạn già xứ Nẫu Phú Yên ngồi nhậu. Tình cờ có người nhắc đến cái tên thì có người bảo: nó là cái lò gõ, hồi nhỏ có nghe mà ở đâu tui hổng nhớ. Người thì nói: nó là ám chỉ người đi bán đồ gõ...
Sáng nay, mình lại hành nghề cạo, khổ thế!
Nó là tên gọi "đặc sản" khi xưa của Nẫu PY, nói theo dân dã trực quan sinh động. Ngày nay, dân PY theo thời gọi là lò gốm. "Gõ" - trước hết phải nói là sản phẩm, gõ vào thì nó kêu vang vì nó mỏng. Làm đồ dùng bắng đất mà mỏng, đòi hỏi tay nghề khéo léo, kỹ thuật nung và vận chuyển đi bán. Ngày xưa chưa có nhôm nhựa sắt phổ biến nên người ta làm đồ dùng bằng đất nung đủ thứ như vò, nồi, trã, chum, ché, thùng, chậu, máng nước, bộng giếng,...
PY còn nhiều nơi giữ nghề truyền thống này từ người Chăm của mình sáng tạo ra. Ở quê mình: đó là làng Phụng Tường thuộc xã Hoà Trị, h Phú Hoà...
Tám chiện xưa nên mình không đăng ảnh ngày nay, lấy tạm hình chợ gốm Bát Tràng xưa.