Tôi ngồi tính sổ, tổng kết cuộc đời lên bờ xuống ruộng của mình:
- Học 3 trường mẫu giáo, 4 trường tiểu học, 2 trường trung học, 3 trường quân sự, 1 trường nghề. Biết ba mớ nhiều nghề nhưng chả đâu vào đâu. Từng tự học biết tiếng và chữ Lào, Campuchia.
- Cuộc đời đưa đẩy, từng sống ở 12 tỉnh thành. Từ Đà Nẵng trở vào Cà Mau đã đi chưa sót tỉnh thành nào.
- Làm 25 công việc khác nhau, từ 1 tháng đến vài năm. Từ lính lác, công nhân lên tới sếp, leo chả thiếu bậc nào.
- Học cao nhất là lớp 12, đời dạy là chính. Chức vụ cao nhất là chuyên gia thị đội CPC. 2 lần làm trưởng xưởng gỗ.
- Biết mùi bom đạn từ nhỏ, đi bộ đôi có tham gia giết người. Cận kề cái chết 2 lần, xém chết không dưới 10 lần,1 lần bị thương nhẹ, trầy da tróc vảy không tính. À quên: thêm 2 lần sốt rét đỉnh cao, các bạn hổng thấy Thợ cao hơi cà tửng sao,
- Làm lính được 2 huân chương chiến công, 10 bằng khen, giấy khen không tính. Hai lần sốt rét đỉnh cao chập mạch. Làm công được thưởng 2 lần, bị đuổi việc 2 lần.
- Làm gì cũng với bầu máu nóng, làm dân địch vân, tuyên truyền, tình báo cơ sở và tác chiến đều chơi tuốt!. Từng là tác giả và đạo diễn 2 lần phá tổ chức địch cài vào chính quyền cấp xã. 1 lần chỉ huy xoá xổ đội công tác vũ trang cấp huyện của địch. 1 lần chỉ huy xoá sổ căn cứ lõm của địch trong rừng.
Tự hào dù thả ở bất kỳ đâu thì Hùng chả ngán. Lúc chỉ là thượng sĩ thôi nhưng là tác giả kịch bản và đạo diễn xây dựng lực lượng và cơ sở nhà của cho chính quyền, đoàn thể xã. Chỉ đạo di dời dân CPC từ rừng ra định cư ở bờ sông..
- Có vinh dự đứng trước xã hô hào thanh niên đi NVQS. Báo cáo thành tích, chém gió cấp mặt trận quân khu 3 lần, cấp bộ quốc phòng 1 lần (ông Lê Đức Anh ngồi nghe). Có 6 năm bộ đội cộng 7 năm dân sự, làm ông trùm một mình một cõi, tự tung tự tác.H đã là sếp thì chí công vô tư, đấu lý với cấp trên không ít lần, chưa bao giờ có cấp dưới nào dám láo với mình.
- Đã từng chà sét bán đồ lạc xoong, cày may gia công quần áo, đốt lò, phụ hồ. Từng tô vửa nhà để ráng lên làm thợ hồ, cánh tay đau nhức tận nách.. Từng thông cống xịt rửa cầu tiêu lúc nhúc giòi. Đã từng đói, thèm một miếng chuối chiên mà không có tiền mua.
Thất bại trong cuộc đời dẫn đến thất nghiệp, điểm yếu chí mạng của H là chủ quan và tin người.