Tim thông tin blog này:

Thứ Bảy, 8 tháng 8, 2020

"Trời đánh, tránh bữa ăn"

Xem câu chuyện giờ mới kể bên dưới, mình ngạc nhiên có tình huống như vậy ở K. Tốp lính ta đang đói phát hiện địch, hoàn toàn chủ động diệt 6 tên, không sót mống nào. Thế mà anh em đồng lòng bắn uy hiếp để địch chạy thoát nhằm thu nồi cơm và nồi cá đang bốc khói. Vì họ không muốn hưởng sái thức ăn mà trộn máu tanh, họ đã chọn miếng ăn ngon thay vì thành tích.
.........
TRANH ĂN
(Chuyện kể của bộ binh D7 E29 F307)
Đầu năm 1980 tôi được điều động từ C3/D7 về C4 /D7 để tăng cường khẩu B40 cho C4 .
Mùa khô năm đấy chiếc sự ác liệt , ngày nào cũng có thương binh, liệt sĩ . Đang lúc lấn bấn thì C4 của tôi sẩy ra một tai nạn , Trung (kiện) người quảng nam , đi truy quét bị lạc ở anlungvieng , đã 10 ngày chưa Biết sống chết ra sao . Đại đội 4 (C4) cử ba tốp đi tìm kiếm , tốp của tôi do anh Vệ trung đội trưởng ĐK 82 chỉ huy , tôi hoả lực B40, Thắng (xã trưởng) , Việt (điếc), Đính , Ngọc (toác) và Xuân Chinh sát tiểu đoàn . 7 anh em chúng tôi cắt rừng lên Anlungvieng , đã 4 ngày ăn gạo sấy với muối hầm , cổ họng nóng rát , cái đói cái khát đang rình rập từng ngày mà người cần tìm vẫn chẳng thấy đâu , sang ngày thứ năm trời nóng như đổ lửa , chúng tôi xuống sức rất nhanh ,Xuân (trinh sát) động viên cố lên trước mặt có suối tha hồ mát mẻ . Đang lầm lũi tiến lên bỗng Xuân ngồi xuống ,ra hiệu im lặng , cả đội lặng lẽ bò lên , dưới lòng suối cạn có 6 tên pôn pốt đang cười nói hỉ hả , chúng dựng súng theo giá chữ A , cạnh đó một xoong cơm trắng nóng hổi , thơm ngát , trên bếp một nồi cá kho , chúng tát được,đang sắp sôi .
Chúng tôi lùi lại hội ý . Có hai phương án được đề ra .
Thứ nhất giết địch và thu hồi vũ khí, phương án này quá dễ vì chúng tôi đang thế chủ động , chỉ cần 1 phút thôi là xong
Phương án hai chỉ quan tâm đến cái dạ dầy , cơm và cá .
Nếu bắn một phát B40 thôi 6 thằng sẽ đen thui , nhưng cơm và cá cũng bay theo .Anh Vệ quá hiền lành chỉ nói :
-Tụi bay muốn làm gì thì làm đừng để tai tiếng là được .
Mọi người tín nhiệm giao cho tôi chỉ đạo vụ này , tôi giao cho Xuân ném một quả MK3 vào giá súng , tất cả đồng loạt bắn thật rát nhưng ko được bắn trúng địch sợ máu trộn lẫn thức ăn . Tất cả vào vị trí trờ đợi giờ G là lúc xong cá chín , khổ nỗi 6 thằng chúng nó cũng là 6 con ma đói , xong cá sôi góc nào chúng ăn góc đấy , kiểu này ko thể chờ sôi đều được , tôi phát lệnh tấn công ,sau loạt đạn vô hại 6 tên lồm cồm chạy trốn vào rừng lồ ô , chúng tôi lao xuống tiếp quản cơm cá , 6 khẩu súng và chạy theo hướng ngược lại chừng 1km . 7anh em mở tiệc tưng bừng , cơm nóng cá tươi tuyệt vời . Chúng tôi quyết định đào hố trôn vũ khí chiến lợi phẩm , cả đội quán triệt giữ kín vụ này , nếu lộ ra nhẹ cũng kỷ luật ghi lý lịch , nặng là ra tòa án binh tước quân tịch .
Thời gian qua đi ,mọi thứ đi vào dĩ vãng ,Xuân trinh sát hy sinh trên đồi tròn C6 , còn lại 6 anh em lần lượt trở về , cũng huân chương, huy chương như đúng rồi, như chưa từng có chuyện gì xảy ra .
40 năm rồi ko cần bí mật nữa , chuyện mới được kể ra . 6 người lính bên kia chiến tuyến giờ này cũng thành ông nội ông ngoại cả rồi , họ đâu có biết tại sao họ còn sống , họ tưởng bọn tôi bắn trượt .
Nghĩ lại tôi cũng rất vui , sinh và tử chưa hẳn do số phận , trong chiến tranh vẫn có hoà bình.
ĐÀO LONG ĐỖ
(Hồi ức chiến binh F307)

Tìm kiếm Blog này