Món này xưa như trái đất, nhất là dân miền Trung, đơn giản như đang giỡn vậy mà không phải ai cũng sành điệu nha. Mình mà ăn cái gì ngon, không chia sẻ là không chịu được. hehe.
Có hai yếu tố chính cấu thành tội phạm thôi.
Một là chọn thịt heo.
Ra chợ vào đầu giờ lúc người ta mới bày bán. Tia mắt vào chỗ nào bán heo mọi, heo lai hay heo... có lông đen í. Nhỏ tầm 3-40 kg trở lại, nhìn cái đầu cái chân là biết heo lớn hay nhỏ, loại gì. Mình chê heo cửa hàng hay siêu thị vì người ta bán heo lớn, mỡ nhiều, không thơm, thịt không săng chắc mà lại cứng. Chọn miếng ba rọi dưới bụng nó, nhìn thấy mặt nạc có những sớ hơi sần là chỗ người ta xẻ dọc tách xương sườn ra (con heo nhỏ mới thấy vậy). Chọn miếng có lớp mỡ mỏng vừa phải.
Thứ hai nữa là nước mắm.
Ăn mắm phải rặt kiểu quê mới y bài. Mua hoặc nhờ người thân ở quê gửi cho, loại mắm chưa qua chế biến thêm gia vị gì cả. Nhìn nó đen nhạt, có màu đục đục, sắc hơi óng ánh. Gắp rót ra, cho ớt giã hay xắt vào + đường + bột ngột + tỏi + chanh, quậy đều bốc mùi thơm phức là ô kê con gà đen.
Bánh tráng, rau sống thì tuỳ.
Có gì xài nấy. Ở quê mình thì người ta thích ăn bánh tráng gạo, nó dày và lớn hơn bánh tráng pha mì. Rau, đơn giản nhất khỏi phải tìm lựa là mua loại người ta làm trộn sẵn có xà lách, rau thơm, giá... Mua thêm hành là về cắt ngắn ngang tầm cuốn.
Thả thịt vào nồi nước lạnh luộc lên, lửa nhỏ chừng 30 đến 45 phút là chín. Trong khi luộc thịt thì rửa rau, vẩy cho ráo nước, để sẵn. Thịt chín tới là nhấc ra khỏi bếp, ăn ngay khi còn nóng hổi.
Thịt heo xắt mỏng. Thế là bánh tráng kẹp vài lát thịt, vài cọng hành, vài miếng rau, cuốn lại chấm và chấm! Thỉnh thoảng gắp tí tỏi dính tí con mắm bỏ vào đầu bánh cuốn, đưa vào miệng cắn một phát thì mùi thịt, mùi rau sống, mùi ớt tỏi quyện lại, ngon nhức chân răng!
Hôm qua, mình được một bữa ngon miệng cũng nhờ bạn học cho mắm ở quê gửi vào, cảm ơn Tâm Teo. Cảm ơn bạn Phú Đặng đã cho bánh tráng.
Hình mượn minh họạ cho nó hấp dẫn chứ thật ra chưa giống như miêu tả, hình miếng thịt nhỏ có sọc là của mình.