Tim thông tin blog này:

Chủ Nhật, 1 tháng 11, 2020

Tôi thật sự ấn tượng ngạc nhiên với nghi lễ và tiếp khách ở CPC.

Rất sớm, sau khi Campuchia bị Khmer Đỏ diệt chủng, đất nước vẫn trong tình trạng chiến tranh nhưng họ hồi sinh rất nhanh chóng.

22/12/1980, nhân ngày thành lập QĐNDVN, Thượng sĩ tui có vinh dự được Mặt trận 579 chọn và cử đi Phnom Penh dự metting và giao lưu với các cơ quan trung ương CPC. Có hai đoàn song song cùng về Thủ đô, gọi là Các LLVT Ưu tú là đoàn quân tình nguyện Việt Nam và quân đội Campuchia. Khi đến các cơ quan Bạn, hai đoàn đi xe kẽ nhau, mục đính là nhằm để truyên truyền cho Bạn hiểu thêm về quân VN. Kiểu như "ôn nghèo kể khổ, tình quân dân thắm thiết". Sĩ quan với lính lác, hầu hết từ gốc rạ mà ra, sang xứ người ở rừng sống với dân nghèo, về Thủ đô nên cái gì cũng lạ lẫm. Ở đâu, đi đâu, làm gì nhất nhất đều được sự chỉ dẫn lèo lái của các phái viên bên Tổng cục Chính trị cử trợ lý đối ngoại đi kèm. Từ cách bắt tay chào hỏi cho đến cách cầm muỗng nĩa để ăn...
Lần đâu tiên, nhìn thấy chùa vàng chùa bạc, cung điện hoàng gia nguy nga tráng lệ. Thấy sân vận động Olympic hoành tráng. Điện Chomka Môn nơi chiêu đãi khách của chính phủ rất đẹp và hiện đại. Thấy những khu biệt thự kiểu Pháp rất phong cách, chẳng cái nào giống cái nào. Được thưởng thức ca múa nhạc cổ truyền của dân tộc Khmer...Thấy Thủ đô mới hồi sinh mà choáng ngợp, không ngờ chính phủ Campuchia đã được như thế.
Đến các cơ quan Bộ và ngang cấp bộ, tuy cơ sở vật chất của họ không lớn nhưng đón đoàn lính hết sức trọng thị, khiêm nhường và thân tình. Được dàn nữ tiếp viên xinh đẹp chào đón, choàng vòng hoa, cư xử lịch sự lễ phép, đâu ra đó, không có gì gọi là cập rập. Lần đâu tiên, lên xe xuống cộ, biết thế nào là tiệc ngồi, tiệc đứng buffet...
Họ tiếp đón những người lính một cách thân thiện nhưng vẫn giữ đúng nghi thức ngoại giao. Ngẫm lại, hoá ra mình coi trời bằng vung, có thể họ thua mình về cái tế nhị khéo léo nhưng ngược lại, mình thua xa họ về nghi lễ ngoại giao trong tiếp đón và đãi khách. VN tiếp xúc với các nền văn minh lớn của thế giới nhưng toàn là học ba mớ. CPC học hỏi ứng xử từ nền văn hoá Pháp, dù trí thức có bị diệt chùng thì lớp sau vẫn nhớ mà kế thừa bền vững.

















Tìm kiếm Blog này