Nói ra cũng vô duyên nhưng do mình xem bài: "Chỉ nên họp lớp khi tuổi đã già" và "Kỳ vọng - thất vọng những buổi họp lớp" ở trên báo Vnexpress. Thấy bình luận góp ý, phần đông thất vọng nhiều hơn. Trước hết, không thể không đặt dấu hỏi cái lớp họ ở vùng miền nào nên thế. Mình đoán các bạn ấy ở tuổi sồn sồn nằm quảng giữa cuộc đời. Họ vẫn còn làm ăn, còn lo toan nhiều việc... phản ánh đúng thực tế phần nào nhưng khi đặt thành vấn đề, họ có soi lại mình. Có quá khắc khe trong đời thường hay quá coi trọng cái tôi "chuẩn mực" nơi chốn đông người. Mình có quen vài bạn trẻ dân có trình độ và có đi dự một bữa nhậu của nhóm bạn từ lò đại học kinh tế tài chính nên hiểu phần nào. Giả như có hỏi thăm chuyện này chuyện nọ, cuộc sống mày nay thế nào? Chưa hẳn là soi mói đời tư, phân biệt thành công hay thất bại. Có tìm cơ hội câu móc làm ăn cũng là điều tốt thôi. Số ít nhân đó khoe giàu, khoe con cái thành đạt, gia đình hạnh phúc cũng bình thương thôi. Tại sao phải dị ứng với những cái đời thường như vậy.
Tim thông tin blog này:
Thứ Năm, 10 tháng 12, 2020
Bạn học cũ gặp lại nhau để làm gì?
Mình và bạn bè già là người gốc ở miền Nam, đã trải qua nhiều thăng trầm trong cuộc sống, ít nhiều đều tế nhị. Gặp nhau cái chính là để có dịp hỏi thăm nhau, ôn lại ký ức xưa, chọc giỡn nhậu nhẹt vui chơi và chụp hình lưu niệm, vậy thôi. Cái hơi lấn cấn, có chăng là cái nghèo làm bạn nào đó mặc cảm với bạn bè, những bạn không có tiền vác mạng không đến cũng ngại. Điều đó khó tránh khỏi nhưng bạn bè già quá hiểu nhau có cách chia sẻ... Tuy vậy, cũng khó thể kéo một người bạn quá mặc cảm hoặc quá định kiến với thời đi học mà tránh né ngày nay...