Tim thông tin blog này:

Chủ Nhật, 31 tháng 5, 2020

Con mặt lờ khốn nạn!

Vợ đang ở cữ khá lâu
Thấy chồng tối tối gãi đầu mà thương
Biết chồng thèm món "đỗ tương"
Nhưng vì điều kiện phải nhường con thơ.
Nhìn chồng ngày ngẩn, đêm ngơ
Vợ bèn móc ví hai tờ bạc xanh
Vợ rằng: "Đừng ngại nhé anh
Hãy đi làm cuốc "tàu nhanh" rồi về!"
Chồng nghe xúc động lòng mề
Hai hàng nước mắt tràn trề tuôn rơi:
"Cảm ơn em nhé vợ ơi
Anh đi giải quyết xong rồi về ngay!"
Nói xong chồng chạy như bay
Khoảng hơn một tiếng thì quay lại nhà
Chồng khoe: "Hên thật em à
Người quen nên giá chỉ là 100
Tiền dư anh trả vợ cầm
Con Hiền đầu ngõ có tâm vợ nhề!"
Vợ nghe tức nổ lòng mề
Mặt mày đỏ hoét chửi thề: "Trời ơi!
Đúng là loại bạc như vôi
Trước sau cũng bị Thiên Lôi đến tìm!"
Chồng chưa hiểu rõ sự tình
Nói rằng: "Nó đã giúp mình mà em?
Nó còn cẩn thận dặn thêm:
Lần sau anh đến chỉ đem một tờ!"
Vợ như nước lũ vỡ bờ:
"Tiên sư con đĩ mặt Lờ tham lam
Xưa mày ở cữ nửa năm
Chồng mày tao giúp chẳng cầm một xu
Giờ chồng tao đến mày thu
100 một cuốc- sao hư vậy mày???"
ST

Người mẹ của bộ tộc Wait-guajá

ở Brazil ẵm đứa con trên đùi và cho con lợn rừng bú. Ảnh của Pisco Del Gaiso, 1992.


Luật sư, Dân đen trước "Dân oan".

Theo tui:

- Luật sư chỉ biết luật và luật, tỉnh táo bảo vệ thân chủ của mình có lợi nhất. chấm hết.
- Dân đen nghe và cảm nhận, không làm quan toà phán ai đó có tội hay không. chấm hết.

Riêng về luật sư, ở VN, theo tui để ý: LS nào không đưa ra chứng cứ chắc chắn chỉ nhăm nhăm đánh vào tâm lý đám đông, lôi kéo quần chúng theo mình. Quay lưng đối chọi với cơ quan pháp luật, chỉ làm bên kia dị ứng ghét thêm, rốt cuộc không bảo vệ được thân chủ của mình tốt nhất. Nếu tôi là "dân oan" không nhờ những LS như vậy.

Bình chơi chứ hông phải thầy đời, tui nghĩ: những LS giỏi phải biết chơi hai mang nhưng đâu ra đó, vừa hợp tác với CA, VKS, TA vừa quyết liệt bảo vệ quyền lợi của thân chủ. Rất cẩn trọng trọng với những vấn đề nhạy cảm CT-XH. Tuỳ vụ mà ăn, có cái làm công quả có cái ăn đậm, nếu cãi thành công đều mang lại tiếng tăm cho mình.

Thành tích khủng của Kiểm lâm huyện Hải Hà (QB)

kiên quyết tịch thu lâm sản trái phép... 3 gốc cây sim, cây dành. hehe



Hán nô GĐ Bayer VN

TGĐ Bayer VN gửi cho gần 1000 nhân viên, tài liệu về kinh nghiệm chống dịch của TQ và bản đồ có hình lưỡi bò.
- Nó không vô tình đâu, ngữ này có xin lỗi cũng tống khỏi VN.

https://m.conglyxahoi.net.vn/doi-song/tong-giam-doc-bayer-viet-nam-phat-tan-tai-lieu-co-in-ban-do-duong-luoi-bo-43991.html?fbclid=IwAR2wAqshc74lO8j4xfx-6BIyhZCyP8FbDamXGOAvOcpVrWtlJkXwYNnkgTI

Ngày 30/4 - "lệnh ông không bằng cồng bà".

Tổng thống Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng quân giải phóng.
Chiều 30/4, Đại tá Hồ Ngọc Cẩn tỉnh trưởng, tiểu khu trưởng Chương Thiện (nay là Hậu Giang) vẫn chỉ huy lính tráng cầm cự. Đến tối, ông gọi điện thoại xin ý kiến tướng Nguyễn Khoa Nam Tư lệnh quân đoàn 4 nhưng không liên lạc được. Nên ông gọi cho Tư lênh phó mà không biết rằng tướng Lê Văn Hưng đã tự sát sau khi chào vĩnh biệt và khuyên các sĩ quan thuộc quyền về với gia đình, vợ con. Sĩ quan tuỳ viên không biết xử sự sao nên đưa máy cho bà vợ tướng Hưng nghe, bà này nói: tướng Hưng đã ta khỏi tổng hành dinh đi chỉ huy, thay chồng, bà hỏi lại ông Cẩn: có sẵn sàng tử chiến? ông Cẩn đáp... bà bảo: "vậy thì y lịnh". Thế là, Đại tá Hồ Ngọc Cẩn chấp hành quân lệnh, tiếp tục cùng quân lính chiến đấu tiếp. Qua ngày 01/5, đánh nhau hết đạn, ông Cẩn bị quân giải phóng bắt, đến tháng 8 Cách mạng đưa ra xử bắn tại Cần Thơ. Sau này, bà vợ tướng Lê Văn Hưng tỏ ra ân hận. Còn tướng Nguyễn Khoa Nam thì tự sát vào sáng sớm ngày 01.

Hình vui: dự thi tượng đài cho Tòa án NDTC.


Mẹ nuôi (bò và báo)

Đây là những bức ảnh được chụp tại một thị trấn ở Assam, Ấn Độ. Một người đàn ông đã mua con bò từ một thị trấn lân cận và mang nó đến thị trấn của mình.
Chó hay sủa vào ban đêm. Mọi người nghĩ rằng chó sủa dữ như vậy là do những tên trộm đang lộng hành ở đây. Họ đã cài đặt camera quan sát và những gì họ thấy thật quá bất ngờ. Sau khi xem camera mọi người phát hiện ra rằng, lúc trước mẹ của con báo đã chết khi bé mới được 20 ngày tuổi. Người dân trong thị trấn đã quyết định mang báo con tới chỗ bò và dùng sữa bò để chăm sóc cho báo. Khi báo con lớn lên, mọi người đã thả nó trong rừng, nhưng báo vẫn không quên vị cứu tinh của mình, người đã cho bé ăn suốt những năm tháng qua. Và khi đêm đến báo lại tới chỗ mẹ bò để thăm "Mẹ nuôi" của mình. ❤
Nguồn: Nguyễn Thị Lan Hương‎ > S.U.S

Mấy chú ham nhậu cảnh giác nha!

Khi con vợ bỗng dưng ngọt ngào: để em vào bếp nướng vài con khô cho mấy anh lai rai chơi.


Ăn khỏi rửa chén!

Thanh lọc cơ thể cho sạch ruột.


Cơm vợ nuôi, nhậu bạn lo!

Nói đùa chứ mình đang ngẫm về tinh bạn và niềm vui nho nhỏ mới đây.
Một thằng bạn học từ thời cởi truồng, chưa từng gặp lại nhau, hiện ở Mỹ đang có dịch hoàng hoành. Hắn thất nghiệp liên khúc nên chỉ đủ sống cầm canh nhưng lo cho thằng bạn ở VN. Hắn nói để mình gửi cho bạn ít tiền tiêu lúc khó khăn. Mình bảo ở VN không sao, vẫn sống bình thường, có bạn bao nhậu lai rai, bạn đừng gửi. Hắn nhất định hỏi địa chỉ, mình không cho. Thế là hắn sực nhớ lục tìm địa chỉ cũ cách đây hơn nửa năm, rồi gửi tiền. Chat trên messenger búa xua nó trôi qua tít mù, thế mà hắn kéo ngược thước dò ra địa chỉ cũ cho bằng được, quả là kỳ công!
Nhận của bạn 140 đô thôi mà cảm động và rất vui. Mình vừa tới nhà rút bóp khoe liền với vợ con, của bạn cho đấy! Cầm trên tay mấy tờ bạc lẻ từ Mỹ mà hả hê, cười toe toét như trẻ con, cho lại vợ con mỗi người một tờ. Mình chat nói đùa: ông thất nghiệp mà cho thằng bạn nó ăn nhậu sao? Nó nói ok...
Nghĩ lại ý của thằng bạn mình rất hay, đó là tặng quà niềm vui nho nhỏ. Học bạn, mình sẽ nhân tiếp niềm vui, chia sẻ cho 2 đứa con thằng em kết nghĩa để chúng mừng.
Còn 100 đô, qua dịch rồi mình sẽ đi phượt với thằng bạn khác cũng ở Mỹ về, hắn bao nhưng không biết uống nên mình có một ít để khi thích thì làm vài ve giải mỏi. hehe.

Thứ Bảy, 16 tháng 5, 2020

Sự kỳ diệu khi tác động lên ngón chân và cánh tay

SỰ KÌ DIỆU CỦA NGÓN CHÂN CÁI
Bs Phan Vũ Bình

Bạn có biết rằng, ngón chân cái của chúng ta có thể chữa được những bệnh sau:

Thứ nhất là hai chân thường xuyên mỏi, chân không giơ được, đi lại khó khăn. Lúc này sẽ có thêm một triệu chứng đi kèm nữa là cảm nuốt khó khăn. Nguyên nhân của nó là do thận yếu. Lúc này, bạn hãy gập đốt đầu tiên của ngón chân cái xuống, dùng ngón tay cái vuốt từ lằn chỉ ngón chân cái vào trong (H1A), ngày làm 3 lần, mỗi lần 2-3 phút cho cả hai chân, vuốt một thời gian các triệu chứng trên sẽ hết dần.

Thứ hai là nếu bạn có hiện tượng đờm dãi nhiều (do cảm cúm hoặc do nguyên nhân khác), nhất là người già, hãy dùng tay chà mạnh vào vùng mặt dưới của cổ ngón chân cái (H1C), một thòi gian sẽ hết đờm. Phải nói là phương pháp này cực cực kì hiệu quả luôn ấy, nếu bạn có điếu ngải của Đông y thì dùng điếu ngải hơ vào vùng này thì hiệu quả còn nhanh hơn nhiều nữa.

Thứ ba, bạn bị đau đầu gối và khô khớp gối, lúc nào hoạt động khớp cũng kêu “lục cục”, lúc này hãy dùng tay kéo mạnh ngón chân cái ra. Sau đấy, vừa kéo nhẹ nhàng vừa xoay ngón chân cái để tạo dịch nhờn cho khớp gối và không bị khô khớp nhé. Áp dụng cách này đảm bảo chả cần Glucosamine làm gì, một thời gian là hết đau khớp, thận lại khỏe lên nữa chứ. Ah, quay thế này còn xử lý được cả chứng hay quên cực kì hiệu quả nữa nhé (có thể kết hợp bấm thêm huyệt Ẩn Bạch để điều trị chứng hay quên).

Thứ Sáu, 15 tháng 5, 2020

Viết về đời lính

Đôi khi sự kiện ngẫu nhiên mà thay đổi thói quen cố hữu



Viết về Phú Yên

Ký ức buồn về hợp tác xã...

Không gì là không thể! (2) - Làm lại hộ khẩu sau 20 năm, khó như lên trời, rốt cuộc vẫn xong.





















Thứ Sáu, 8 tháng 5, 2020

Cạo cắn linh tinh... 15


Xây dựng đảo nhân tạo trên rạng san hô vòng ở Trường Sa.

Rạng san hô vòng dễ biến thành nơi neo đậu tàu thuyền với số lượng lớn. Nhưng nó lập lờ mặt nước rất khó xây dựng hơn là một đụn rạng san hô nổi hẳn.
Theo tổ chức AMTI theo dõi qua ảnh vệ tinh thì TQ đã chiếm đóng, bồi đắp cải tạo xây dựng 2 đảo nhân tạo hình vòng cung (trong tổng số 7 cơ sở đã hình thành) từ 2015 đến 2017. Như vậy TQ chỉ mất 2 năm đã hoàn thành căn cứ hỗn hợp, cơ bản gần như khép kín. Trong khi đó một san hô hình quạt, VN đã xây dựng khá thành công là Đá Tây. Vừa là căn cứ QS vừa là Khu dịch vụ hậu cần nghề cá từ năm 2013 đến 2016. Do tài vật hạn chế nên không thể xây các công trình nối liền với nhau như của TQ.
Hình 1, 2: Mischief Reef - Vành khăn và Subi Reef - Su Bi của TQ. Các hình còn lại là West Reef - Đá Tây của VN

VỊ TRÍ 55 "THỰC THỂ ĐịA LÍ" DƯỚI ĐÁY BIỂN

Song Phan

Đá Tây - TQ lớn làm láo!

ĐM thằng hải tặc Tung Chảo mưu đồ tiếp theo là gì mà xác định toạ độ và bịa đặt tên tiếng Tàu dày đặc lên rạn san hô Đá Tây của Việt Nam?
Đá Tây thuộc cụm Trường Sa gần đất liền VN nhất, nơi có khu dịch vụ hậu cần nghề cá cho ngư dân tiếp nước ngọt, xăng dầu và nghỉ ngơi trú bão.
(Hình đầu TC, các hình tiếp xác định vị trí do Song Phan)

Có khi nào người còn sống mà hồn lìa khỏi xác hoặc ngược lại?

Từ lúc lớn lên, tôi là người không tin ba cái chuyện ma cỏ. Khi còn bộ đội ở Camphuchia, tiếp xúc với cái chết thấy cũng bình thường. Khi ở Nha Trang, một mình ngủ trong phòng nhỏ chỗ góc cầu thang, tối chả sợ gì dù nơi đó từng có một sĩ quan tự sát ở đấy, trên cửa sổ còn vết đạn. Người bảo những người không nhạy cảm như vậy là nặng vía.
Chuyện thế này.
Ông già Ba nhà ở Pleiku lên Kon Tum làm bảo vệ cho Công ty. Một sáng nọ, nghe anh em xôn xao nói tối qua ổng bị đột quị, Cty đã đưa đi bệnh viện KT cấp cứu. Đêm ở lại xưởng chỉ có mấy người, mình phòng khác, ổng phòng khác, cách nhau vài chục mét, tối ngủ say không hay. Chỗ quen biết nên tôi đến cái phòng lụp xụp của bảo vệ để dọn đồ đạc bên ngoài vào chái nhà. Xong, mở cánh cửa khép hờ bước vào phòng, thì thấy tấm đệm đùn xệ trên giường nên bước lại định gấp cho gọn thì chạm phải nước giải của ổng ói ra. Nó nhơn nhớt lành lạnh làm tôi giật bắn cả mình! Lạnh cả sống lưng, tôi buông vội tấm chăn, tháo lui bước ra đóng của lại.
Qua ngày hôm sau nữa. Lúc tôi đang ở trong phòng mài dao máy chế biến gỗ thì có tiếng người bên ngoài nói, chỉ nghe hai tiếng "ông Ba...", lại giật mình. Thế là tay dừng thao tác, "Rổn"! - viên đá mài hợp kim bị mẻ một miếng. Tôi hỏi anh em thì được biết lúc ấy ông già Ba còn sống, gia đình chuyển ổng từ Kon Tum xuống BV Pleiku.
Một trường hợp mà 2 lần giật mình, khác với bản tính cố hữu của khi tôi lâu nay. Lúc ấy, nghe anh em bảo: chú Ba bất tỉnh nhân sự, vẫn còn đang sống thở oxy.

Ảnh người lính dễ thương trong sân dinh Độc Lập, 1975.



Họ không có tội để chịu sự chỉ trích chê bai vì chính trị...
Anh đi xe đạp Trường Sơn, trên tay lái có cắm chùm hoa và 1 bình đông nước. Chiếc xe cõng 1 bao gạo, 1 bọc đồ, 1 ba lô, 1 đôi dép, 1 ống thuốc lào, 10 quả cối 60, 3 quả B40...

Nhìn lại tấm ảnh cũ họ có thấy xấu hổ?


(Hình trên internet cho rằng: tại Thừa Thiên - Huế, người đứng giữa là Hoàng Phủ Ngọc Tường, người đứng bên trái là đại diện ty cảnh sát)

Cảm nhận cái hay và văn hoá Mỹ qua giải đấu UFC.


Trước đây tôi có xem một số trận boxing hạng nặng và đô vật Mỹ. Sau nữa xem võ sĩ Cung Lê (VN) thi đấu và những trận thách đấu giữa võ sư Nhật, TQ với các võ sĩ MMA. Coi vì tò mò nhiều hơn là thích. Đợt dịch Covid-19 lần này, tối nằm coi TV phim Mỹ ngày thêm chán nên mới dò kênh khác thì bắt gặp kênh giải đấu UFC, Hai tháng xem, ngày càng thích, mê luôn!.
Tôi nghĩ bụng: không biết mấy ông võ sư Châu Á mà lên đài đụng võ sĩ MMA sừng sỏ, mấy nốt nhạc thì đo ván?

Chuyện tào lao cuối tháng 4/1975.

Xạo sự!
VC đã bao vây sát đánh tới đít mà còn vẽ chuyện, Nguyễn Cao Kỳ thì kêu gọi tử thủ, rồi TQ có thể đánh giải vây cứu VNCH sụp đổ:
"Trong nỗ lực cuối cùng, Nguyễn Cao Kỳ phát biểu trước khoảng 6 nghìn người Thiên Chúa giáo hữu khuynh vào xế trưa ngày 25 tháng 4 năm 1975 về chuyện phòng thủ Sài Gòn, rằng "ông sẽ ở lại Sài Gòn và chiến đấu cho tới chết, những kẻ chạy theo Mỹ là hèn nhát". Phụ nữ và trẻ con sẽ được gửi đi đảo Phú Quốc, dân Sài Gòn sẽ ở lại chiến đấu. Ông còn tuyên bố Sài Gòn sẽ trở thành một Leningrad thứ hai, nơi đã cầm cự 900 ngày trong vòng vây hãm. Việc phân phối vũ khí sẽ làm ngay, mọi người nên ở lại Sài Gòn."
(Sài Gòn thất thủ - Komori Yoshihisa)
" Nguyễn Cao Kỳ còn tính làm một cuộc đảo chính chính phủ Dương Văn Minh mới thành lập để nắm quyền và ra lệnh cố thủ. Người Mỹ biết chuyện đó và giám đốc CIA ở Sài Gòn lúc đó là Polgar đã cảnh cáo Kỳ là không được manh động. Nguyễn Cao Kỳ nghe vậy thì dẹp bỏ kế hoạch vì ông ta hiểu rằng: nếu chống lại sách lược của Mỹ thì sẽ mang họa vào thân."
(Trần Viết Đại Hưng, một cựu sĩ quan VNCH)
"Theo hồi ký các tướng tá của Quân lực Việt Nam Cộng hòa như Nguyễn Hữu Hạnh, Nguyễn Chánh Thi, và cựu dân biểu Lý Quý Chung, thì sáng ngày 28 tháng 4, tướng tình báo Pháp Francois Vanussème đã tới gặp tổng thống Dương Văn Minh và đề nghị Việt Nam Cộng hòa kêu gọi Trung Quốc đem quân tấn công vào Việt Nam để cứu Quân lực Việt Nam Cộng hòa đang trong cơn nguy kịch.

Hai thằng tui mới là người chiếm Bộ Tư lệnh Cảnh sát Quốc gia đầu tiên.

Ông Nguyễn Hòa Bình có cà lăm, sẽ xử sao vụ Hồ Duy Hải?

Năm 2008, Toà án Long An xử sơ thẩm tuyên án tử hình.
Năm 2009, Toà án Tối cao xử phúc thẩm y án sơ thẩm.
Năm 2011, ông Trương Hòa Bình chánh án Tòa án Tối cao quyết định không kháng nghị và đề nghị Chủ tịch nước bác đơn xin ân giảm hình phạt tử hình.
Liên quan vụ án có hai ông tên Hoà Bình nhưng một họ Trương, một họ Nguyễn. Ông Trương Hòa Bình thì bây giờ nhẹ gánh vì đã lên Bộ Chính trị và lo công việc Chính phủ.
Chỉ còn ông Nguyễn Hòa Bình thì cùng năm 2011, ông làm Viện trưởng Viện Kiểm Sát Tối cao quyết định không kháng nghị vụ án với lý do không có tình tiết gì mới.
Năm 2020, sắp đến trong tháng này, Toà án Tối cao xét xử giám đốc thẩm, ông NHB với vai trò mới là chánh án chủ toạ phiên tòa. Vẫn tội nhân đó, người xử đó, nội dung đó, cũng không có tình tiết gì mới thì ông sẽ xử sao? Nếu có gì mới thì may cho ông Nguyễn Hòa Bình nhưng TC xem báo gọi là có tình tiết mới thì thực ra là luật sự củng cố chứng cứ cũ.
Vụ án qua bốn đời Chủ tịch nước, xử đi xử lại, kêu oan, kiến nghị... báo chí tường thuật hầu hết nghiêng về Hồ Duy Hải vì có nhiều vi phạm về luật tố tụng.
Chứng cứ mơ màng không chắc, thậm chí giả tạo thì phải xử tha bổng thôi chứ không lẽ tử hình treo mãi, 12 năm rồi. Nhưng nó căng ở chỗ: không phải vì xin lỗi và đền bù tiền cho HDH mà là đụng tới nhiều người tận tới ủy viên BCT. Truy cứu trách nhiệm của hàng loạt cán bộ đương nhiệm, nguyên cựu sẽ sao đây?

Miu nhà mình, vô ý có ngày chớt.

Nó thích ngủ ngược đời, có khi chui tọt vào giữa dè và bánh xe, nhìn không thấy luôn!


Chơi Phây có cái dở khóc dở cười !.

Tính mình dễ, ai thích kết bạn thì mình ok thôi, miễn là có hình ảnh hoặc một ít thông tin để biết không phải là nick ảo. Với người lạ có nick nước ngoài, mình không chơi vì đó là đám lừa đảo.
Một lần gặp chú nọ tuổi sồn sồn kết bạn với mình xong, chat hỏi thăm nọ kia và xin hình cá nhân mới để dễ nhận diện. Rồi hỏi thăm về ảnh của hai bạn học cũ của mình, lạ thiệt ! Mình tỏ vẻ hơi thắc mắc (vì nghi là dân bóng), thế là ẻm to con đẹp trai kia lặng luôn, huỷ kb. Mình mới chọc mấy thằng bạn già có người đẹp tình thương mến thương hỏi thăm kìa, ưng thì tui giới thiệu. haha.
Một lần, một cô tuy tên nước ngoài muốn kết bạn nhưng xem qua thấy có dính dang tới VN. ok thôi. Cô ta chat làm quen, tự giới thiệu: người Malaisia nhưng có chồng Việt đã chết vì ung thư, để lại vài triệu đô. Cô ta có ý định tìm dự án khả thi để rót tiền nhân đạo. Mới nghe mình cũng mừng muốn giới thiệu vì có mấy bạn học cũ đang làm công tác thiện nguyện. Để cho chắc, hỏi qua đáp lại, thấy mình nghi ngờ, thế là "cô" lặng. Mình báo cáo lừa đảo cho facebook.
Một thanh niên nữa kết bạn với mình, không thấy tương tác gì, ok thôi. Nó alô qua messenger, có hình mới biết nó bị câm, ra dấu búa xua. Thấy mình hút thuốc, nó khuyên không nên hại sức khoẻ rồi khoe tiền, đồng hồ, nhà cửa, xe máy. Thấy mà thương! Thỉnh thoảng alô tiếp, mình chán vì không biết ra ký hiệu tay cho nó hiểu. Chat bảo có gì nhắn tin đứng thế nữa, chú không quen nghe ĐT. Vẫn alô, mình mới nghĩ ra nó không biết chữ. Mới tối qua, đành chặn điện thoại cho khỏi phiền.

Thứ Năm, 7 tháng 5, 2020

Về người thầy tiểu học tôi yêu.

Từ Minh Trị thiên hoàng đến Người Việt cao quý.
Năm học lớp Nhất (5) trường Tiểu học Cộng đồng Kontum. Tuổi thơ của lũ học trò chúng tôi, ngoài giờ học là chạy nhảy đã banh ở cái sân cỏ ngút ngàn, mãi miết với những trò chơi tự chế, thả hồn vào những truyện cổ tích, mê mẩn các loại truyện tranh... Thầy chúng tôi tên Trần Minh Trị, không biết tên do cha mẹ đặt hay do Thầy kể vì yêu sự canh tân của hoàng đế Nhựt Bổn mà có tên vậy. Nhớ đến người có dáng tầm thước, mặt chứ điền có râu và hút ống vố với sợi thuốc màu vàng. Một bữa, Thầy giới thiệu với đám học trò con nít một cuốn sách: "Người Việt cao quý" của tác giả người Ý viết về người Việt. Tôi tìm mua đọc, từ đó khơi dậy lòng mình niềm tự hào dân tộc và yêu nước thiết tha. Sau này, thời Internet mới biết tác giả là nhà văn Vũ Hạnh. Có nhiều ý kiến cho rằng: sách "tự sướng" về một dân tộc nhiều thói hư tật xấu. Tôi vẫn không thay đổi, vẫn yêu cuốn sách mỏng ấy như xưa. Nó góp phần ảnh hướng lớn đến đời tôi về sau và cũng nhờ nó mà mình nhớ mãi tên ông thầy: Trần Minh Trị .
Nhành lúa mới dám sửa điểm của Thầy.
Lớn rồi mới khai. Nhỏ, con trai mà ai chẳng ham chơi, tôi càng ham chơi tợn! Học hành lớt phớt, chỉ quan tâm mỗi môn toán đố, các môn khác thì sa pha. Cực chẳng đã, Thầy bắt phải thuộc lòng mới cày nên thuộc bài tập đọc "Nhành lúa mới". Mà nhiều bạn học sinh thời ấy còn nhớ đoạn đầu "Tôi tới một miền quê kề bên trận địa vào một buổi chiều hoe nắng. Ở đây, cánh đồng loáng nước nằm dài, vắng bóng người nông dân cần mẫn. Nhìn vào thôn xóm, không một bóng người, khóm tre xơ xác, mái tranh im lìm. Qua một đêm ngủ đỗ, sáng hôm sau, tôi trở dậy lên đường..."

Tìm kiếm Blog này